Mất tay sau tai nạn, vợ bỏ đi để lại ba con người
Tôi nặng nhọc lắm mới có thể leo được lên nhà anh, giả định ko có bác trưởng xóm giúp đỡ, rất có thể tôi phải vào thăm anh với bộ áo quần bệ rạc bùn đất. Vậy mà, cũng là con con đường này, người đàn ông tật nguyền ấy và hai đứa trẻ vẫn mỗi ngày chuyển động để kiếm sống qua ngày.
Anh là Nguyễn Thanh Sang (xóm Lực, xã Mỹ Thuận, Tân Sơn, Phú Thọ). Gia đình làm cho nông bao lâu nay, thế nên anh cũng theo nghiệp làm cho nông của gia đình. Sau khi cưới vợ, anh và vợ tảo tần làm cho ăn và sinh được 2 đứa con 1 trai 1 gái.
![]() |
Ngôi nhà của cha con anh Sang.
Tai nạn trong 1 lần đi làm cho thuê, làm cho công đã vô tình cướp đi của anh 1 cánh tay. Những ngày tháng nằm viện anh đã phải trải qua thời khắc đắng cay, vô vọng nhất của đời người. Một loạt các ca giải phẫu đã được các bác sỹ tiến hành để cứu cánh tay của anh nhưng không được. Để rồi, với cánh tay còn lại, anh phải tiếp diễn với gánh nặng gia đình trên vai.
Nhưng, 1 lần nữa căn số nghiệt ngã lại đổ xuống căn số của anh. Trở về quê với 1 tấm thân tàn phế, nợ nần chồng chất làm cuộc sống của anh và gia đình thêm bội phần cạnh tranh. Đang còn rất vô vọng, đang lúc cạnh tranh nhất, thì người vợ lại rời bỏ đội ấm gia đình, để lại cho anh và ông bà nội 2 đứa con thơ. Anh Sang đã nhiều lần giao thông với vợ, cầu mong vợ quay trở về để chăm nom con khi con trai còn quá bé bỏng, còn khao khát sữa mẹ. Thế nhưng không được.
![]() |
Anh Sang mất 1 tay sau tai nạn.
Bây giờ, ngày lại ngày chỉ với công cụ chuyển động duy nhất là chiếc xe đạp đã cũ, anh cần mẫn đi làm cho thuê. Công việc ko có, tay nghề cũng không, lại tật nguyền nên anh phải đi phun thuốc sâu thuê cho người khác. Không còn tay, anh sử dụng răng để cắn bao thuốc và đổ vào bình thuốc, rồi hặm hụi làm cho việc kiếm vài chục ngàn mỗi ngày đem về nuôi con nhỏ.
Không chỉ gia đình anh Sang có tình cảnh cạnh tranh, mà ba má anh cũng thuộc diện đặc trưng cạnh tranh của xã. Một người em nữa lấy vợ mới sinh con được 8 tháng, thế rồi người em dâu ấy cũng bỏ đứa con 7 tuổi lại cho ông bà nội nuôi năm. Giờ người em trai ấy cũng cũng đi làm cho thuê. Mỗi năm về được đôi lần.
Bi đát hơn, người em út trong nhà trong lúc đi làm cho thuê cũng bị ngã giàn giáo rơi xuống, nằm liệt mấy năm. Bây giờ chuyển động được nhưng cũng ngơ ngẩn, không có kỹ năng cần lao..
Xót lòng 2 đứa trẻ với bữa cơm chỉ toàn muối trắng
Ngôi nhà nhỏ của anh với đồ đoàn luộng thuộc, bề bộn chẳng có gì đáng giá ngoài chiếc quạt và nồi cơm điện cũ kỹ. Trò chuyện với chúng tôi, anh Sang mặc vội chiếc quần để tiếp khách, đôi khi lại sử dụng cánh tay còn lại giữ quần, hạn chế bị tụt xuống trước mặt khách. Anh ngậm ngùi tâm tình về tình cảnh gia đình, về người vợ và về hai đứa nhỏ, về khoản nợ chính quyền địa phương cho vay để mua 1 con bò và xây ngôi nhà nhỏ. Bây giờ đã đến kỳ trả 1,6 triệu nhưng anh không biết phải kiếm đâu ra để trả.
![]() |
Cha con anh Sang.
Tôi hỏi 2 đứa bé 1 đôi câu chuyện, về người mẹ của chúng và tôi hỏi chúng thích gì? Hai đứa trẻ rụt rè, lo lắng nhìn Bố, rồi giải đáp: “Cháu thích ăn kẹo mút, cháu thích Siêu Nhân….”. Còn cô chị chỉ lắc đầu trước nghi vấn của tôi về áo quần đẹp, búp bê, bánh kẹo, rồi ngập ngừng: “Cháu thích ăn cơm với cá. Cá Mè bác ạ!”. Cô bé hồn nhiên giải đáp. Có lẽ đã rất lâu rồi cô bé chưa được ăn 1 bữa cơm có cá.
![]() |
Bữa cơm của hai đứa trẻ chỉ có cơm nguội và muối trắng.
Bữa cơm của hai đứa trẻ chỉ là vài hạt cơm nguội, thức ăn không có gì ngoài 1 chén muối trắng. Anh sang bảo mấy hiện nay mưa gió không đi làm cho thuê được, nên không có tiền mua gạo, anh đành nhường nhịn cơm cho các con, còn mình thì nhịn. Cả gia đình thì chẳng ai còn tiền nên đành ăn cơm với muối cho qua bữa. Nếu trời cứ mưa mãi, chắc anh và các con cũng sẽ chỉ có muối trắng ăn mà thôi.
Thanh Giang
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.