Trong cuộc sống tỉnh thành muôn màu muôn vẻ, hòa giải viên gặp rất nhiều cảnh huống dở khóc dở cười. Nhưng họ có thể hóa giải được hết chẳng hạn vận dụng tốt các quy luật hòa giải vào các cảnh huống cụ thể.
“Chỉ cô Minh nhắc tui mới nghe”
Gia đình bà NTC bán hủ tiếu trong hẻm 153 Cao Thắng (thị xã 10). Chồng bà thường uống rượu và đập phá đồ đoàn. Đánh chửi nhau xong, họ quay ra kiếm chuyện với hàng xóm. Mỗi lần ông “quậy”, bà C. lại phải nghỉ bán vài hôm để đi mượn tiền mua sắm lại đồ đoàn.
Bà Lê Kim Minh, hòa giải viên phố 11, thị xã 10, giới thiệu cho gia đình bà C. vay vốn nhà băng chính sách. Mỗi khi có chương trình tặng quà cho người nghèo, bà Minh đều yêu cầu đưa bà C. vào danh sách được giúp đỡ. Vì vậy, bà Minh trở thành “người nhà”.
Con hẻm im tĩnh, thứ tự 1 thời kì rồi náo loàn bởi chồng bà C. tiếp diễn đánh chửi vợ con, đập phá đồ đoàn. Bà Minh lại đến hòa giải. Họ ngồi im nghe, hứa hẹn sẽ không gây phiền tới hàng xóm nữa và nhắc: “Chỉ có cô Minh nhắc tui mới nghe”.
“Quậy” xong là gọi cho hòa giải viên
Chị Võ Thị Phương Lan, hòa giải viên phố 5, thị xã 3, từng đau đầu với 1 gia đình hễ có chuyện gì, người vợ cũng gọi cho chị, nhắc cả nửa đêm.
Chị vợ tên NTH, được mọi người gọi là “hoa hậu” của khu phố. Tính chị H. sôi nổi và hay lấn lướt chồng. Trong 1 lần đòi đi chơi, anh không cho đi vì con còn nhỏ, chị đã nổi nóng… đánh chảy máu mũi chồng. Sau đó chị đòi ly hôn. Chồng chị H. đồng ý chia tay thì chị này lại ôm con bỏ trốn để chồng hốt hoảng đi tậu. Hết tiền, chị quay về nhưng chồng chị không bằng lòng sống chung nữa, chị đồng ý giao con cho anh rồi quen bạn trai mới. Được 1 thời kì chị lại về “bắt cóc” con dù bé đang đi học. Chị ra điều kiện chồng cũ muốn gặp con phải “nộp tiền”. Chồng cũ nhờ chị Phương Lan hòa giải. Chị Phương Lan thuyết phục chị H. nên giao con cho chồng cũ vì anh có điều kiện ổn định lo cho con. Hòa giải thành, chị H. giao lại con cho anh.
![]() |
Nhưng đôi khi hết tiền, chị lại “bắt cóc” đứa trẻ gây sức ép với chồng cũ và gọi điện thoại công bố với chị Phương Lan. Khi anh có gia đình mới, chị lại tới “quậy” đòi quay về. Những lần tương tự, chị H. lại gọi điện thoại cho chị Phương Lan nhờ hòa giải. Chị Phương Lan lại nhẫn nại tư vấn, phân tách để chị H. kìm giữ sự bực bội, xốc nổi của mình, ngưng tranh chấp quyền nuôi con…
Vận động… đền bù chó cắn
Hẻm 317 các con phố Âu Dương Lân (khu phố 5, phố 3, thị xã 8) 1 thời kì dài bơ phờ vì hai hàng xóm bỗng chếch mếch lớn. Chuyện là anh T. đi sang nhà hàng xóm bị con chó nhà chị P. chạy tới cắn. Chị P. chạy ra xin lỗi, giục anh đi chích ngừa rồi chị sẽ trả tiền thuốc. Vợ chồng anh T. đi bệnh viện xong, cầm hóa đơn 1,2 triệu đồng về đưa cho chị P. thì chị P. tuim bố… xù tiền.
Nhiều lần qua đòi tiền không được, hai gia đình chếch mếch cự gượng nhẹ, không nhìn mặt nhau, tố cáo tới phố. Ông Hồ Văn Anh, hòa giải viên của phố, đến thăm cả hai gia đình để nghe hai bên trình bày. Vợ chồng anh T. cho biết gia đình mình cạnh tranh. Số tiền chích ngừa quá lớn, đã vậy hàng xóm còn có thái độ kỳ cục nên vợ chồng anh rất ức chế. Về phía chị P., gia đạo cũng cạnh tranh, không ngờ số tiền thuốc lại quá lớn. Khi hàng xóm qua khiến cho dữ khiến cho chị bực mình nên… xù tiền luôn.
Ông Anh nhẹ nhõm phân tách với chị P.: “Đây là lỗi của chị do nuôi chó mà không nuôi nhốt kỹ càng. Mình phải có phận sự với người ta”. Rồi ông qua nhà anh T. khuim: “Mình nghèo, người ta cũng nghèo. Chuyện xảy ra nên coi như tai nạn, bớt bớt xuống 1 tí cho người ta nghe”.
Sau đó hai gia đình đồng ý khiến cho lành, chị P. đền bù cho hàng xóm nửa số tiền. Vợ chồng anh T. không tố cáo nữa. Ông Anh còn giới thiệu việc khiến cho cho chị P. để chị có thu nhập ổn định. Cả khu phố thở phào.
Dĩ bất biến, ứng vạn biến Trong các tranh chấp gia đình mà tôi gặp phải, tôi luôn tậu hiểu tranh chấp xảy ra do cách thức hay do tiền nong, có thể bao gồm cả hai. Có những cặp cách thức khác nhau, rất khó hòa hợp, tôi gặp riêng từng người. Với đàn ông, tôi nhắc với họ về phận sự, bổn phận của đàn ông trong gia đình. Trong các cuộc tranh biện, đàn ông nên dường vợ 1 tí. Rồi tôi gặp người vợ, khuim họ bớt gắt gỏng, lựa lời nhắc đúng lúc với chồng thay vì tranh biện. Khi cả hai chịu nghe hòa giải viên rồi, thấm rồi thì cuộc hòa giải song phương sẽ thuận lợi thôi. Còn chẳng hạn tranh chấp bắt nguồn từ sức ép tiền nong, người trong cuộc dễ ức chế và đổ lỗi cho nhau. Lúc này mình phải giúp họ tậu kế sách khiến cho ăn, ổn định cuộc sống. Nhưng cũng có những người cách thức rất khó đổi thay, nhất quyết không dường, chấp nhất. Họ chỉ tậu đến hòa giải viên khi người kia không có thời cơ hàn gắn. Lúc này mình phải giúp họ tự trông thấy trị giá bản thân để có ứng xử thích hợp, không gây thêm rối rắm cho họ và người khác. Có người sau ly hôn vẫn trở lại nhà cũ “quậy”. Mình nhắc cho họ biết mình hiểu rõ sự thương tổn trong lòng họ nhưng họ cũng có những trị giá riêng để tự tôn, gìn giữ thay vì phục thù hay “quậy” cho đã. Tôi cũng tậu gặp những người có ảnh hưởng với họ để người ta nhắc giúp, ảnh hưởng thêm. Khi hòa giải các tranh chấp hàng xóm hàng xóm cũng vậy. Mình luôn nghe và đồng cảm với họ. Sau đó tậu hiểu nguim cớ vì sao, cần xử lý trên quy luật nào, khiến cho sao nhắc để họ chịu nghe. Đủ tình đủ lý thì họ sẽ nghe theo. Ông NGUYỄN NGỌC TÂM,hòa giải viên nhiều năm kinh nghiệm cấp thị xã, hiện là hòa giải viên phố 6, thị xã 3 ______________________________ “Mỗi khi hòa giải các tranh chấp gia đình, tôi luôn đặt lợi quyền của trẻ em trước hết, rồi lợi quyền của người đàn bà… Giá mà người lớn ai cũng biết dường 1 tí, đặt cái tôi của mình phải chăng 1 tí thì đã giữ được gia đình im ấm” – chị Phương Lan. |
Theo PLO
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.