Ông Trương hơn 80 tuổi sống tại Đài Loan. 20 năm trước ông bị vi khuẩn lao gây hại đến cột sống dây lưng, nhưng lúc đầu bị chẩn đoán sai thành ung thư di căn, dẫn đến bệnh tình chuyển biến nguy hiểm, nhiều đốt xương cột sống bị nạo sạch, sau khi giải phẫu xong cơ thể bên dưới thường xuyên đau nhức 1 cách khó hiểu, lúc trở bệnh vô cùng khó chịu.
Suốt 20 năm qua ông Trương phải khiến giải phẫu 8 lần, đến bệnh viện cấp cứu vô khối lần, thuốc giảm đau phải tiêu dùng đến liều mạnh nhất cũng không có hiệu quả chấn áp được cơn đau. Bao nhiêu năm qua, ông Trương gửi gấm kỳ vọng vô hạn nơi thầy thuốc, nhưng kỳ vọng của ông hết lần này đến lần khác bị dập tắt, chỉ nhận được hiện thực thảm khốc: Cơn đau phát tác càng lúc càng nhiều, cộng thêm tác dụng phụ nôn mửa, táo bón, mất sức, càng lúc càng không tha hồ của thuốc giảm đau. Mỗi ngày ông ở nhà đều không vui không vui, mặc cho ác ma bệnh tình dày vò mình.
Tuy nhiên, trường hợp về 1 bệnh nhân ung thư đăng trên báo Đại Kỷ Nguyên tiếng Anh mới đây, chẳng hạn so về ngoại hình thì thấy hiện trạng của ông Trương bi thảm hơn, nhưng thái độ của người bệnh thì lại có sự dị biệt quá lớn.
Người sức khỏe nhất
Mimi 80 tuổi số đen mắc bệnh ung thư hạch, chồng của bà Jim cũng mắc ung thư bọng đái, đang hấp thụ điều trị, nhưng Thần may mắn không vì thế mà thương xót bà, mới đây bà cảm thấy đau ngực, chuẩn y rà soát chi tiết tại bệnh viện phát hiện ra màng phổi của bà mọc 1 khối u ác tính.
Khi thầy thuốc khoa ung bướu đến phòng bệnh nhắc cho bà biết tin xấu này, Mimi nằm trên giường bệnh, nắm chặt tay của Jim đang ngồi trên xe lăn kế bên giường. Bác sĩ điều trị chính hít 1 hơi thật sâu, giọng điệu dịu dàng hết mức khi tuyên bố tin xấu này, vốn tưởng sẽ bắt gặp cảnh bệnh nhân và người nhà gào khóc 1 trận, sau đó ông sẽ khuyên họ nhìn thoáng 1 tí. Đối với 1 thầy thuốc mà nhắc, dù sao cảnh tưởng tương tự đã quá thân thuộc rồi.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo đó lại không phải tương tự. Mimi không phải khóc, trái lại còn cười vui vẻ, và nhắc với chồng của bà: “Ông biết bữa nay là ngày gì không? Hôm nay là ngày rất đặc thù, vì ngày này của 60 năm trước tôi và Jim của tôi đã thành hôn!”
Nhân viên điều trị cảm thấy vô cùng sửng sốt đối với bức xúc này của Mimi: Bà lão nhiều tuổi này, trong cảnh huống chồng mình cũng mắc bệnh ung thư, nghe thấy mình lại mắc phải 1 căn bệnh ung thư khác, mà lại mỉm cười đối diện?!
Tiếp theo Mimi nhắc bà thấy rất cảm ơn vì có thể cùng chồng bà trải qua cuộc thế này, cũng rất bái tạ sự chăm nom của viên chức điều trị, bà có thể hiểu được viên chức điều trị phải báo 1 tin xấu khác với người đang mắc bệnh ung thư, là điều cạnh tranh ra sao.
Khi đối mặt với căn bệnh ung thư chẳng thể chữa khỏi này, Mimi không cảm thấy đau đớn hay oán trách, trái lại có thể có lòng thấu hiểu, cảm thông lập trường của hàng ngũ chữa trị, không ngần ngại bộc bạch sự cảm ơn trong lòng bà.
Sau khi viên chức điều trị bước ra khỏi phòng bệnh, họ đều lắc đầu khen ngợi thể hiện của Mimi, thầy thuốc chính nhắc: “Mimi là người mắc bệnh nặng nhất, nhưng trong số tôi và quý vị, bà là người sức khỏe nhất.”
Đừng để bệnh tật thao túng tôi và quý vị
“Con người nên trở thành cung điện của chính mình, chẳng hạn không toàn cầu chính là tù đày của bạn.” _ Nhà thơ người Anh John Donne.
Hai chữ “disease” (bệnh tật) và “illness” (bệnh) trong tiếng Anh có ý nghĩa không giống nhau. Disease là chỉ chức năng của phòng ban nào đó trên cơ thể không thường ngày mà thể hiện ra tình trạng bệnh, trong y khoa cộng thêm sự phân loại mà đặt tên cho chúng; còn “illness” biểu hiện tình trạng không sức khỏe của tất cả thân tâm của 1 người.
Trường hợp của Mimi khiến nổi trội sự dị biệt của hai chữ “disease” và “illness”, nhắc 1 cách thuần tuý, “cơ thể” của bà có “bệnh tật”, nhưng con người của bà không có “bệnh”, tất cả tình trạng thân tâm của bà ấy đều rất sức khỏe.
Mimi đối mặt thời khắc mờ ám nhất, đau đớn nhất của cuộc thế, vẫn có thể tiêu dùng thái độ vui vẻ và cảm kích để bức xúc lại. Nhưng không phải người nào cũng có thể khiến được tương tự.
Đội ngũ thầy thuốc điều trị này cũng gặp 1 bệnh nhân nam mắc phải chứng bệnh ung thư hạch như bà: Người đàn ông 40 tuổi tên Ron. Ung thư hạch của anh đã được chữa khỏi, có thể khiến việc thường ngày, nhưng anh lại đi đến phòng khám của khoa ung bướu đề nghị thầy thuốc chính viết giấy chứng thực chẳng thể khiến việc cho anh, để anh dễ xin trợ cấp tật nguyền từ chính phủ.
Thái độ của Ron đối với bệnh tật thì lại có dị biệt rất lớn. Anh ngập tràn căm hận và thịnh nộ đối với cuộc thế của mình, anh cảm thấy bệnh ung thư không nên xảy ra trên người anh, và luôn cho rằng người khác đều nên hết dạ để giúp đỡ anh.
Mimi đang mắc bệnh nguy hiểm nhưng lại cảm thấy rất thỏa mãn đối với cuộc thế của bà, còn Ron đã khôi phục sức khỏe thì lại ngập tràn đau đớn. Hai người đều mắc bệnh ung thư hạch như nhau, có cảm nhận khác nhau về cuộc thế, Mimi cảm thấy ông trời tặng thưởng cho bà 60 năm hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, Ron cảm thấy bệnh ung thư của anh càng khiến lộ rõ những gì cuộc thế anh gặp phải là bất công ra sao.
Ý nghĩa thực thụ của “sức khỏe”
Tại sao hàng ngũ điều trị của Mimi lại cho rằng Mimi là người sức khỏe nhất? Cái “sức khỏe” mà họ nhận định là nhìn từ góc độ tổng thể. “Khỏe mạnh” ẩn chứa ý nghĩa viên mãn hoặc hoàn chỉnh.
Một đời người viên mãn phong phú, không cấp thiết phải có nhiều tài sản vật chất, quyền thế hay lợi danh. Rất nhiều người thường ngày không đặc thù, sống thầm lặng âm thầm, nhưng cuộc sống lại rất nhiều màu sắc. Thứ khiến phong phú đời người của họ không phải là công lợi danh lộc truyền thống, mà là họ duy trì sự chú tâm vào chuyện thực thụ có ý nghĩa, là 1 loại nhận thức, ý thức hoặc tín niệm.
Mimi rất tiện dụng nhớ đến những khoảng khắc của bà và những người quan tâm bà cùng nhau trải qua, yêu thương lẫn nhau, bà tin chắc rằng quan hệ của họ từ kí vãng, bây giờ cho đến mai sau đều sẽ tiếp diễn duy trì, trong lòng bà chứa đầy sự cảm kích, vì vậy bất cứ cảm giác bi thương đau đớn nào cũng đều mau chóng bị lòng cảm ơn thay thế, tín niệm cuộc thế cả bà thậm chí có thể vượt qua cái chết.
Cuộc đời của bạn vui vẻ hạnh phúc hoặc bi thương đau đớn là do chính bạn khái niệm nó. Khi bạn chỉ chọn ghi lại trong ký ức những điều tốt đẹp nhất, thì bệnh tật không còn là mối đe dọa gớm ghê với bạn nữa.
DKN (St)
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.