Tin nhầm người bạn “trời ơi”
Nhưng khi chuyện đổ vỡ lở ra, hai vợ chồng đành muối mặt vác đơn đi khiếu nại. Nỗi xót xa của mẹ và vợ bị cáo khiến cho nhiều người cảm thấy thương xót khi người mẹ, người vợ và đứa con thơ của bị cáo mỗi ngày chỉ dám tiêu 10.000 đồng, số tiền kiếm được bao lăm phải để dồn lo bồi hoàn cho gia đình bị hại và đi thăm nuôi bị cáo trong tù.
Vụ việc xảy ra đã hơn 2 năm, phiên tòa cũng đã diễn ra với mức án thích đáng cho kẻ gây ra tội lỗi. Thế nhưng mỗi khi đề cập đến chuyện này, cả hai vợ chồng ông vẫn vô cùng thống khổ, xen lẫn sững sờ và tủi nhục khi vì quá tin bạn mà đứa nữ giới lớn mới hơn 15 tuổi đã có quan hệ tình cảm và “yêu đương” với bạn của cha.
N.D.P (1973, trú Quảng Bình) và ông N.V.C (1971) cùng là thợ hồ, khiến cho chung với nhau trong suốt 10 năm qua từ lúc P còn chưa có vợ. Vì đi khiến cho chung với nhau, thấy “bạn” có vẻ hiền hậu, nỗ lực, lại phải nuôi mẹ già, nên vợ chồng ông C trưa nào cũng sẵn lòng “thêm bát thêm đũa”, mời bạn ăn cơm, để bạn ở nhà mình ngơi nghỉ chờ tới hiện nay đi khiến cho. Cũng không ít lần sau mỗi ngày khiến cho việc không được khỏe khoắn, hai người đàn ông lại lai rai bù khú với nhau chuyện đời, chuyện người và ngủ cùng nhau.
![]() |
Ảnh minh họa
Hai bên thơn nghĩa đến nỗi mỗi ngày giỗ chạp của gia đình này đều có sự giúp đỡ của người kia. Ngay cả đến chuyện P cưới vợ thì vợ chồng ông C cũng giúp đỡ khôn xiết. Theo như lời ông C đề cập lại, thì cho đến cả lúc P cưới vợ sinh con, tình cảm giữa hai bên gia đình vẫn thân thiết, không đổi thay. Mối quan hệ giữa gia đình họ và bị cáo thân thiết, lâu dài tương tự, họ hoàn toàn tin tưởng vào bị cáo, đâu ngờ rằng, người mà lâu nay họ coi như đứa em trai trong nhà, lại thành kẻ “phản trắc”, ngấm ngầm quan hệ tình cảm với đứa nữ giới mới hơn 15 tuổi thơ ngây, non nớt của họ.
Người cha và người mẹ choáng váng, như đất dưới chân đang sụp xuống khi phát giác ra đứa nữ giới mới hơn 15 tuổi, có quan hệ tình cảm và “yêu đương” với bạn của cha. Khi sự việc bị chính mình phát giác, ông C chỉ còn biết tự trách vợ chồng ngày đêm mải miết lo kiếm tiền mưu sinh mà ít quan tâm đến nữ giới, đồng thời sợ khiến cho to chuyện sẽ tác động nặng nề và dài lâu đến cuộc sống của con, nên ba mẹ bị hại nghiến răng khắc phục “nội bộ”.
Ông C mời P đến nhà mình trò chuyện. Tại nhà ông, P đã thành thực đề cập hết mọi chuyện đã xảy ra như thế nào. P bảo rằng biết việc khiến cho của mình là sai trái, nhưng do ngày nào cũng họp mặt, nên giữa P và cô bé kia đã phát sinh tình cảm và không kềm chế được tình cảm đó mà đi quá ngừng.
Con gái của ông C cũng thú nhận rằng P chẳng phải tiêu dùng vũ lực để hiếp dâm mình, mà hồ hết là do hai bên “tình nguyện” vì yêu nhau. Nghe con đề cập như thế, ông C chỉ còn biết cắn răng mà uất ức và bẽ bàng. Sau khi “thỏa thuận nội bộ” xong sự việc này, thì chẳng biết tại sao mấy ngày sau mọi người sống cùng địa phương lại biết chuyện, bàn tán xôn xang khiến cho gia đình ông C không dám bước ra khỏi nhà.
Cho rằng, gia đình mình đã “câm nín” để khỏi mang điều tiếng, thì chỉ có P mới có thể là người “xì” nguồn tin ra vì chuyện chỉ có hai nhà 4 người biết với nhau. Vậy mà hiện nay trong làng ngoài ngõ đều biết hết nên chẳng còn mặt mũi nào mà sống nữa. Điều đó khiến cho vợ chồng ông C càng thêm uất ức, mới quy định khiếu nại thủ phạm ra luật pháp.
Tiếp nhận đơn khiếu nại, cơ quan công an chẳng mấy chốc đã khiến cho minh bạch vụ việc. P cho rằng mình và bị hại yêu thương nhau nên không kìm chế được mới dẫn tới hành động quá trớn đó. Nhưng tiêu chí theo luật định thì P vẫn phải chịu 1 hình phạt thích đáng cho hành động của mình với 4 năm 6 tháng tù giam.
Ngày xét xử, bị hại có đơn xin vắng mặt tại phiên tòa. Còn vợ chồng ông C ngồi như người mất hồn, chốc chốc ném ánh mắt căm uất về phía bị cáo, người trước đây là bạn thân thiết trong gia đình. Còn P chỉ biết cúi mặt không giải đáp. người mẹ già và cô vợ của P cũng kham khổ tột cùng khi con trai bị bắt vào trại lâm thời giam, để lại mẹ già, vợ yếu con thơ mới hơn 2 tuổi chơ vơ chịu điều tiếng của dương gian.
Quýt khiến cho cam chịu
Lúc chúng tôi mua đến nhà P, ngôi nhà nhỏ xiêu lòng không cổng ngõ cứ buồn hiu hắt chỉ có người mẹ già thời kì vừa qua trở bệnh đau yếu luôn vì thời tiết lạnh giá ngày đông. Mẹ của P ngồi thẫn thờ dựa lưng vào tường căn nhà tuềnh toàng ngóng mãi về phía ngoài khung cửa mùa đông mịt mù. Kể về đứa con trai, kẻ phạm tội “tày đình” như thế với người khác, nhưng trong lòng người mẹ ấy thì P vẫn là đứa con ngoan, hiếu hạnh.
“Nó có hiếu lắm! Nhà cửa thế này 1 tay nó tự khiến cho lấy đấy. Hết đóng gạch, kiếm tiền mua xi măng, cát về để xây vì nó không đang tâm để bà già này phải sống trong căn nhà dột nát mỗi mùa mưa bão đến. Đi khiến cho được bao lăm tiền nó đề đưa về cho mạ chứ không dám tiêu đồng nào. Nó cũng thương vợ con lắm. Tiếc là nó đã trót “mù quáng” trong chuyện tình cảm, khiến cho bản thân phải ngồi tù, vợ con khổ! Con mình gây tội thì phải chịu tội. Từ ngày xảy ra chuyện này bà con trong xóm ai cũng nhìn gia đình tôi với con mắt khác. Họ đề cập con nhưng bản chất đề cập cả luôn mình nữa. Thôi thì phải chịu thôi vì tội con mình là quá lớn. Con dại cái mang phải không chú?” bà lão chấm nước mắt sau mỗi câu đề cập nghẹn lòng như thế.
![]() |
Mẹ bị cáo thẫn thờ sau ngày con trai đi tù.
Từ ngày chồng bị bắt, chị H vợ P phải tất tưởi ngày đêm để vật lộn nuôi sống gia đình, chăm nom cho người mẹ chồng già yếu đã suy sụp hẳn và chăm cho đứa con lúc nào cũng đói sữa khóc ngằn ngặt bên người. Một ngày cần lao quần quật của chị cũng chỉ kiếm được 30 đến 40 ngàn đồng. Số tiền ít oi khiến cho sao đủ để tiêu xài cho gia đình có con thơ và người chồng trong trại giam, cần đồ tiếp tế, thăm nuôi. Thấy con dâu cực khổ quá nên người mẹ già vừa ẵm cháu nội, vừa phải hặm hụi đỡ đần con dâu kiếm thêm tiền bằng công việc in giấy vàng mã.
Nỗi khổ của hai người con gái và đứa trẻ thơ xấu số cũng nhận được sự thông cảm từ những người hàng xóm hàng xóm. Người chỉ tuyến phố chúng tôi đến nhà P cám cảnh thốt lên: “Tội lỗi ai gây ra người đó phải chịu bổn phận trước luật pháp. nhưng chỉ tội cho hai mạ con chị Hoa quýt khiến cho mà cam chịu. đề cập thật dân ở đây ai cũng biết chuyện này nhưng không ai đề cập đến mô. Chỉ trách người chồng vì mù quáng mà khiến cho điều dại dột, để khổ lây đến mấy mẹ con bà cháu thôi. Chị ấy hiền hậu mà cực khổ quá. Nếu có ai đến giúp đỡ cho mẹ con bà cháu ấy chút tiền, qua được cạnh tranh này, chúng tôi mừng”!
![]() |
Ngôi nhà nghèo khó của P.
Với mức án 4 năm 6 tháng tù, kẻ phạm tội đang phải trả giá cho hành vi sai trái của mình. Tuy nhiên điều đó cũng chẳng thể nào khiến cho nỗi lòng ba mẹ của bị hại được nhẹ bớt. Nỗi đã biết mình sai vì đã lơ là, không quan tâm, khuyên bảo con kịp thời, khiến cho bản thân con cũng phạm sai trái “chết người”. Trong khi đó phía bên gia đình P, thì người con trai độc nhất đi tù, người mẹ gần 70 tuổi phải gánh vác giảm thiểu nhiệm thay con là trả nợ và nuôi cháu. Chắc bà cụ ấy chẳng thế nào quên được cái hình ảnh sau phiên tòa, mặc dầu bị hàng ngũ công an ngăn cản, người mẹ già nua vẫn lao vào, cố ôm đứa con trai tội lỗi lần cuối trước khi gã bị giải về trại giam “bóc lịch” gần 5 năm trời…
Minh Ngọc
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.