Chuyện tình ăn khoai nướng
Câu chuyện kiện cáo không may và có 1 cái kết có hậu này xảy ra ở Đăk Glong (Đăk Nông) khiến cho nhiều người dân của buôn này cứ cười như nắc nẻ mỗi khi nói đến, và những nhân vật chính của gia đình này được gọi là gia đình “7 bò” với sự hí hước rất hiếm có.
Hồi ấy Y Đôk Ê Ban (26 tuổi) và Y Bun H’rah Niê (21 tuổi) là những nam thanh nữ tú trong làng. Từ bé đến lớn hai người sống trong làng nên biết nhau rõ lắm. Biết đến cả cái bước đi của nhau mỗi khi lên rẫy nữa. Vì rẫy của nhà Y Đôk liền kề với rẫy nhà Y Bun nên ngay từ lúc còn nằm trên lưng mẹ ngày nắng ngày mưa hai người đã thấy mặt nhau rồi. Lớn lên cùng nhau nên hai người thân nhau lắm. Ngay cả ama Y Đôk và a mế Y Bun cũng thân nhau nữa. Lẽ ra theo phong tục thì thân nhau như thế hai bên gia đình sẽ khiến cho hôn ước với nhau trước. Thế nhưng cái ngày chuẩn bị khiến cho hôn ước khi hai người mới có mấy tuổi không thành hiện thực vì ama của Y Bun mất sau 1 cơn sốt rét rừng. Xong đám tang thì nhà Y Bun cũng khánh tận nên không còn gì khiến cho lễ doanh nghiệp kết nghĩa và định giao hôn ước giữa hai nhà nữa. Trong khi đó cả Y Đôk và Y Bun đều coi mình là người của nhau rồi, vì đã trao nhau vòng thành hôn rồi.
![]() |
Chuyện từ cái chòi rẫy canh lúa, đói bụng ăn khoai mà gây nên sự bi hài.
Bẵng đi 1 thời kì, hai người lớn lên như cái cây cái cỏ của rừng này. Họ vẫn đi khiến cho rẫy cùng nhau, vẫn vui với đám thanh niên mỗi mùa lễ hội, vẫn thường hẹn hò nhau dưới con suối đầu làng, và Y Đôk vẫn lén xem Y Bun tắm ở giọt nước đầu làng. Một đêm trăng sáng, Y Đôk và Y Bun cùng lên trông rẫy. Vì cái trăng đẹp quá nên Y Bun sang chòi rẫy của Y Đôk chơi. Chơi mãi, chuyện trò mãi đến lúc trăng sắp đi ngủ rồi mà vẫn chưa hết chuyện. Y Đôk hút hết mấy tẩu thuốc rồi mà vẫn chưa hết chuyện, cái bụng thì nó cũng gọi rồi. Y Bun thấy trong chòi có sẵn mấy củ khoai mỳ nên bảo Y Đôk đội ngũ lửa nướng mỳ cùng ăn. ăn xong Y Đôk nắm tay Y Bun bảo về chòi mình ngủ đi, thế nhưng Y Bun lại cười. Cái cười khiến cho Y Đôk rộn rực quá. Cứ muốn cái gì đó. Nhưng cái gì đó là cái gì thì Y Đôk không biết nên cứ thộn mặt ra. Còn Y Bun thì chủ động kéo Y Đôk vào chòi. Rồi chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra.
Cứ thế, đêm sau, rồi đêm sau nữa tổng cộng là 7 đêm Y Bun đều sang chòi rẫy rồi đòi Y Đôk nướng khoai mỳ cho ăn. 7 đêm ấy cũng vừa hết mùa tuốt lúa nên ai lại về nhà nấy. Tưởng chuyện chỉ có thế. Nhưng 1 ngày sau đó mấy tháng, Y Bun bỗng thấy mình khang khác nhưng chẳng biết tại sao. A mế Y Bun thấy đàn bà bị đau thì ngay tức thì đi mời thầy cúng về vì sợ biết đâu Y Bun lại bị cái bệnh như cha nó. Thầy cúng về cúng mấy ngày đuổi con ma đi mà không được, Y Bun vẫn cứ đau như thế không thiết ăn nhậu gì cả. A mế Y Bun sợ lắm, nghe người làng bảo cái người bác sỹ ở xã biết bắt bệnh đấy. Thế là Y Bun được a mế đưa tới cho cái người bác sỹ khám. Khám mãi cũng chẳng ra bệnh gì. Đến lúc đưa viên thuốc cho Y Bun uống thì thấy Y Bun nôn ọe. Người bác sỹ mới giật thột bảo: “Y Bun à! Mày có cái bụng rồi đấy, sẽ đẻ ra đứa con đấy!”, Y Bun giật thột, a mế Y Bun cũng giật thột. Sao lại có cái bụng được. Y Bun chưa bắt thằng chồng nào mà.
Hài hước vụ kiện “7 bò”
A mế đưa Y Bun về nhà, hờ khóc mãi không thôi. Vừa hờ khóc vừa tra hỏi để tậu ra cái thằng nào khiến cho Y Bun có bụng thế này, nếu không làng sẽ bắt bắt vạ 1 con trâu lớn. Y Bun nhớ lại mấy lần đòi Y Đôk nướng khoai mì cho ăn nên thuật lại với a mế. A thì ra là cái thằng Y Đôk. Nó hư quá! Nó khiến cho con mình có cái bụng như thế này mà nó không biết. Phải gọi nó ra làng cho làng xử rồi bắt vạ nó mới được. Nghĩ thế, a mế Y Bun chân phải chăng chân cao chạy tới nhà Y Đôk. Gặp a ma Y Đôk đang ngồi đan gùi trước cửa liền nói 1 thôi 1 hồi cho đã cái bụng, rồi chạy về nhà già làng. Y Đôk vừa về đến nhà thì đã bị a ma chặn lại hỏi chuyện, rồi đưa tới nhà già làng. Già làng Y Rí nghe chuyện động trời từ a mế Y Bun thì tá hỏa. Buôn này từ xưa tới nay chưa có chuyện như thế. Hư hỏng quá! Phải bắt vạ nhà thằng Y Đôk thật nặng mới được. Già làng Y Rí nghĩ thế. Trước đông đủ người làng, già làng Y Rí dõng dạc tuyên bố: “Thằng Y Đôk có nhận khiến cho con Y Bun có cái bụng không? Hãy nói cho làng được biết rồi làng sẽ xử. Ở đây tao là người lớn nhất, đại diện cho nhà nước. Để tao xử!” Y Đôk nghe thế sợ run cả cái tay, cái mồm cũng run đứng dậy giải đáp là có. Nhưng Y Đôk bảo không phải ngẫu nhiên mà khiến cho được Y Bun có cái bụng như thế: “Mình có cố ý đâu! Tại Y Bun bảo mình nướng khoai mỳ cho ăn, rồi cầm tay mình nên mình mới thế chứ!” nghe đến đó, cả làng cười chao đảo. Còn a mế Y Bun thì giận lắm.
Làng không xử được thì mình nhờ cán bộ. Thế là a mế Y Bun nỗ lực bắt nhà Y Đôk phải đền bò cho mình. Trong cái giấy, a mế Y Bun nói lại mọi chuyện thằng Y Đôk khiến cho đàn bà mình có bụng ra sao, rồi chuyện đưa ra làng, làng không xử được ra sao. Giờ vật chứng vật chứng rõ ràng đấy, phải nhờ cán bộ phạt thằng Y Đôk 7 con bò mới được. Nhận đơn, cán bộ xã tưng hửng vì vụ khiếu kiện lạ thường quá. Nhưng biết tính người dân đồng bào luôn thẳng và thật, đặc trưng rất tin lời cán bộ. Nên ngay ngày hôm sau, đoàn cán bộ xã, trong đó có cả cán bộ tư pháp xã đi bộ vào buôn để khắc phục vụ kiện “7 bò” không may này.
![]() |
Rất may, vụ kiện 7 bò lại biến thành 1 đám cưới vui chưa từng có ở làng.
Nắm được diễn biến, cán bộ xã mới đứng lên tập huấn: “Vụ việc bắt đền bò này là không đúng với cái luật của chính phủ. Vì thằng Y Đôk nó đã 26 tuổi, còn Y Bun cũng đã 21 tuổi. Theo quy định thì cả hai đã đến tuổi hôn phối. Y Bun và Y Đôk tình nguyện với nhau chứ không có sự cưỡng ép gì cả. Thêm nữa, trước đây hai a ma của Y Đôk và Y Bun đã có ý định bắt thằng Y Đôk cho con Y Bun rồi, sao không nhân chuyện này mình khiến cho luôn, lấy bò đó khiến cho lụng sinh lời có phải hay không. Thằng Y Đôk cũng có nhiều khí chất, lại biết khiến cho nương khiến cho rẫy. Bắt nó về khiến cho chồng cũng tốt chứ sao!”. Nghe cán bộ tập huấn rõ ngọn nguồn, người làng vỗ tay tán dương rung cả nhà rông, già làng Y Rí cười ha hả, a ma Y Đôk cười rung cầu thang, Y Đôk và Y Bun thì nắm tay nhau gật gù. Còn a mế Y Bun thì lúc này mới chột dạ nhớ ra cái chuyện ngày xưa định khiến cho lễ cho hai đứa. Thế là đổi giận khiến cho vui, a mế Y Bun giơ cả hai tay đồng ý. Già làng Y Rí cười: “Cái thằng cán bộ nó nói thế mà đúng quá. Mình nghĩ mãi mà cũng không ra được. Thôi thì a mế Y Bun có thêm thằng rể này cũng tốt rồi!”.
Một tuần sau, cán bộ xã đang khiến cho việc thấy già làng Y Rí, cùng a mế Y Bun và Y Đôk ra tận nơi ngấp ngó ngoài cửa. Tưởng có chuyện gì xảy ra, ai ngờ già làng Y Rí thay mặt người trong làng ra mời cán bộ xã vào ăn làm thịt trâu, uống rượu ghè mừng đám cưới. Bây giờ, Y Bun đã sinh 1 đứa con trai kháu khỉnh sau mấy cái đêm ăn khoai mỳ nướng đó, a mế Y Bun thì suốt ngày cười vì có được thằng rể tốt: “Hồi đó tao mà khiến cho căng thì có khi mất cả bò, mất cả thằng rể này rồi!”.
*Tên nhân vật đã được đổi thay.
Tiêu Dao
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.