Có nhiều năm tham dự vào các vụ án dân sự, trạng sư Hoàng Nguyên Hồng (SN 1942) – văn phòng trạng sư Phương Đông, Đoàn trạng sư TP Hà Nội từng chứng kiến không ít những cảnh anh em máu mủ phải từ mặt nhau chỉ vì tài sản của ba má để lại.
Trong đó có nhẽ phải đề cập đến vụ án tranh chấp 1 căn nhà liền kề ở TP Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc.
![]() |
Luật sư Hoàng Nguyên Hồng. Ảnh: Khúc Vỹ |
Ông đề cập: “Đây được coi là vụ án dân sự nổi danh của tỉnh Vĩnh Phúc. Vụ án bắt nguồn từ 1 bản chúc thư đẫm nước mắt của người cha, kéo dài từ năm 2006 đến năm 2015 mới chấm dứt”.
Theo trạng sư Hồng, ba má anh Trần Văn Tuấn sinh được 4 người con, anh Tuấn là con trai út, ở cùng ba má. Lúc anh Tuấn chưa lấy vợ, anh mua 1 căn nhà mặt phường nhưng bố anh đứng tên giúp.
Khi anh Tuấn lập gia đình, hai vợ anh cùng nhau đóng góp, vun đắp, sang sửa căn nhà cấp 4 thành căn nhà 4 tầng đẳng cấp.
Bố anh Tuấn lúc còn không ủ rũ phờ phạc, sáng suốt đã lập 1 bản chúc thư dài 4 trang phân chia đều số tài sản cho các con. Bản chúc thư đề cập đến căn nhà 4 tầng mà ông bà đang ở là của anh Tuấn, bản tính ông chỉ đứng tên hộ.
Trong bản chúc thư này, ông răn dạy các con phải biết yêu thương, bảo vệ nhau, đừng vì chút tài sản mà anh em mất không chia rẽ.
“Khi tôi cầm trên tay bản chúc thư này, tôi đã phải bật khóc, bản chúc thư vừa là ý nguyện chia tài sản công bằng, vừa là những lời rút ruột rút gan của người cha dành cho các con của mình”, trạng sư Hồng đề cập.
Bản công chứng được bố anh Tuấn lập theo đúng lớp lang luật pháp, đưa ra chính quyền công nhận, có người khiến cho chứng. Nhưng không ai ngờ rằng, bản chúc thư sau đó đã trở thành ngành ngọn dẫn đến trận chiến giành tài sản kéo dài 10 năm của các con ông.
Năm 2006, bố anh Tuấn về Quảng Ngãi thăm quê không may đột tử rồi tắt thở. Để tang bố được 49 ngày, người chị dâu lấy cớ đón mẹ lên nhà chơi cho khuây khỏa rồi nịnh mẹ ở lại nhà mình. Người mẹ nghe bùi tai nên đồng ý ở lại.
Theo trạng sư Hồng, vợ chồng người anh trai cả rất no đủ. Tuy nhiên vì phát sinh lòng tham với căn nhà mặt phường 4 tầng, nên vợ chồng người anh cả sắm cách cướp đoạt.
Thực chất cô con dâu đón mẹ lên nhà không phải để thờ phụng mà mục đích để thao túng, bắt mẹ chồng kí vào đơn kiện. Vợ chồng người anh cả còn thu hút cả hai người em gái tham dự vào vụ kiện này.
Trong thời kì này, anh Tuấn đột ngột nhận được giấy triệu tập của tòa án vì bị mẹ anh khởi kiện đòi căn nhà bị chiếm. Người được giao cho theo kiện là chị dâu anh.
Choáng váng, không rõ sự tình ra sao, vì trước tới nay, ba má vẫn ở cùng vợ chồng anh, không kêu ca điều gì. Căn nhà anh mua, vun đắp để bố anh đứng tên mẹ anh đều biết.
Nghĩ đằng sau đơn kiện này có khúc mắc, anh Tuấn lên nhà vợ chồng người anh cả sắm mẹ trò chuyện nhưng bị chị dâu không cho tiếp xúc với mẹ. Lần nào anh lên nhà gặp mẹ chị dâu cũng bảo mẹ đi vắng.
Phút chốc, anh Tuấn vừa chịu nỗi đau mất người cha yêu quý vừa lâm vào cảnh anh em kiện cáo vì tranh giành tài sản của ba má. Đau đớn nhất là anh và mẹ dù chỉ cách nhau chiếc cổng sắt không thèm quan tâm để ý nhưng hàng năm trời không được họp mặt.
Dẫu nhớ mẹ nhưng anh Tuấn đành lực bất tòng tâm trước sự ngăn cản quyết liệt của vợ chồng anh cả. Ba năm sau, khi anh Tuấn lên nhà khiến cho rầm rĩ thì vợ chồng người anh cả mới cho anh và mẹ gặp nhau.
Mỗi lần gặp họ chỉ cho anh gặp 20 phút dưới sự giám sát của chị dâu, rồi lấy cớ mẹ mệt nên đuổi anh Tuấn về. Căn nhà 4 tầng bị tòa án niêm phong. Anh Tuấn và vợ ôm con ra ngoài thuê bất động sản.
Vụ án kéo dài gần chục năm trời. Trải qua 2 lần xét xử sơ thẩm, 2 lần phúc án, và 2 lần giám đốc thẩm nhưng đều không khắc phục dứt điểm.
Trong thời kì bị con dâu “giam lỏng” ở căn vi la của gia đình, 1 lần mẹ anh Hùng nhân thời cơ không có ai ở nhà đã trốn ra ngoài lên thẳng Viện kiểm sát nhân dân yêu cầu được khai lại.
Trong bản lời khai này, mẹ anh Hùng đề đạt việc không có tự do, bị cách ly với họ hàng, con cháu. Có lần bà còn bị cưỡng ép điểm chỉ. Tuy nhiên người chị dâu sắm mọi cách dàn xếp nên sự việc không được khiến cho minh bạch.
Người chị dâu này còn tạo ra các chứng cớ fake, chứng minh việc chị ta xây nhà, góp tiền mua đất với ba má chồng.
Chứng kiến các con khúc ruột trên, khúc ruột dưới chỉ vì tài sản mà xảy ra tranh giành ác liệt, người mẹ đau lòng ngã bệnh. Có lúc bà còn hóa điên, gào thét, đập phá mọi thứ. Nhưng vì dùng cho cho mục đích của mình nên cô con dâu không đưa mẹ đi bệnh viện điều trị.
Thương mẹ, anh Tuấn từng có ý định nhường nhịn căn nhà đó cho quý vị nhưng họ hàng và những người tham dự khiến cho chứng bản chúc thư này đã ngăn lại. Vì gần chục năm thành kẻ bị kiện, không nhà không cửa, anh Tuấn và vợ hầu hết kiệt quệ về kinh tế.
Mãi đến năm 2015, khi người mẹ lâm chung, anh Tuấn mới được gặp lại mẹ. Lần sinh ly tử biệt này, người mẹ trăng trối rằng rất hối lỗi đã nghe theo vợ chồng con cả đẩy vợ chồng anh Tuấn vào cảnh bi đát.
Bà đề cập rõ việc con dâu không cho về, ép bà điểm chỉ vào đơn trong đêm. Trước khi mất bà đề cập bà rất day dứt rồi tắt thở…
Sau khi mẹ mất người chị dâu đột ngột gọi anh Tuấn lên họp gia đình và tuyên bố trả lại nhà cho em chồng và cam đoan không kiện cáo nữa. Sau đó tòa án ra quy chế đình chỉ vụ án.
Luật sư Hồng cho biết, do trước đây người chị dâu đều lấy danh nghĩa của mẹ để kiện em đòi tài sản. Mẹ mất rồi, người chị dâu không còn cớ để kiện nữa nên đành phải trả nhà.
Về phần anh Tuấn, sau khi hoàn tất tủ tục sang tay nhà, anh đã bàn với vợ đi rút hết số tiền quý vị chắt bóp đưa cho anh trai, chị gái mỗi người 1 ít tiền để bộc lộ tình cảm.
Trước cư xử đầy nhân bản của người em, quý vị của anh Tuấn rất hối lỗi, đã khiến cho mâm cơm mời họ hàng đến dự và công khai xin lỗi em trai mình…
“Dù đã chấm dứt, nhưng đây là vụ án để lại nhiều day dứt trong thế cục khiến cho trạng sư của tôi”, vị trạng sư 75 tuổi san sớt.
(*Tên nhân vật trong bài đã được đổi thay)
Theo Vietnamnet
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.