Chúng tôi gặp tội nhân Nguyễn Thị Thảo tại Trại lâm thời giam CATP Hải Phòng khi Thảo vừa phải ra đứng trước vành móng ngựa, lĩnh 6 năm tù về tội “Mua bán người”. Sau hơn 30 năm sống xa quê hương, trải qua nhiều sóng gió cuộc thế, trông Thảo có phần già trước tuổi. Thảo bảo, vốn tiếng Trung hiện nay còn chuyên nghiệp hơn tiếng mẹ đẻ…
![]() |
Bị cáo Thảo |
Cuộc vượt biên định mệnh
Nguyễn Thị Thảo vốn sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình thuần ngư, ba mẹ quành năm bám biển, khiến nghề chài lưới để mưu sinh. Là chị cả trong gia đình có 4 chị em, nên từ nhỏ, Thảo đã rất phụ trách, tháo vát mọi việc trong gia đình. Chỉ học hết lớp 4, Thảo đã phải xuống thuyền theo ba mẹ lênh đênh trên biển. Nhìn cảnh ba mẹ phải thức khuya dậy sớm, bám thuyền, vật lộn với những con sóng nhưng cuộc sống vẫn đói ăn đứt bữa, Thảo luôn thèm tương đốit được lên bờ, mua 1 công việc ổn định để đỡ đần ba mẹ mình.
Và thế rồi vào năm 1989, khi mới 18 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của đời con gái, qua mối quan hệ xã hội, Thảo quen 1 người đàn ông (không nhớ tên, liên hệ cụ thể) ở nội ô Hải Phòng và theo gã này vượt biên sang Hồng Kông khiến ăn.
Viễn cảnh mà người đàn ông kia vẽ ra trước mắt là khi sang xứ người, Thảo sẽ có công việc ổn định, tiền tiêu rủng rỉnh, tương đốic hẳn với công việc đi biển đang khiến. Thời điểm đó, nạn vượt biên trái phép sang Hồng Kông diễn ra tương đối rầm rộ và Thảo đã nhắm mắt xuôi tay đưa chân nghe lời người đàn ông đó.
Trước khi xa gia đình, Thảo chỉ kịp dặn ba mẹ vài lời, gấp vội mấy bộ áo quần cũ bỏ vào ba lô rồi được gã đàn ông dẫn lên xe tương đốich đi tuyến Hải Phòng – Móng Cái, theo tuyến phố bộ sang Trung Quốc. Khi hai chân đã mỏi, người đã thấm mệt, cả hai ngừng chân trong 1 ngôi nhà nhỏ ở tỉnh Đông Hưng, Trung Quốc nghỉ nhờ qua đêm.
Thiếp đi do cả ngày đi tuyến phố quá bơ phờ, lúc tỉnh giấc, Thảo mới biết mình bị lừa bán với giá 500 quần chúng. # tệ, ép khiến vợ của người đàn ông Trung Quốc, hơn Thảo 14 tuổi. Khi sa vào cạm bẫy của kẻ buôn người, nơi đất tương đốich và không cùng chung ý tưởng tiếng nói, Thảo gào thét trong vô vọng và nhiều lần định bỏ trốn nhưng bất thành…
Mặc dù bị cưỡng ép, nhưng thời kì sau, thấy chồng yêu thương mình nên dần dần, Thảo cũng phát sinh tình cảm. Thời điểm đầu, do không biết tiếng Trung nên Thảo và chồng chỉ giao thiệp bằng cử chỉ. Lâu dần, Thảo đã thuộc tiếng Trung như người bản xứ và nhủ lòng sẽ cần lao chịu thương chịu khó để lo cho gia đình, có điều kiện sẽ về quê để cho ba mẹ bớt lo lắng.
Vợ chồng Thảo khiến nghề đi biển nên thu nhập cũng ổn định. 9 năm sống cùng chồng, Thảo đã sinh liền 4 đứa con (3 gái, 1 trai). Gia đình đầy ắp tiếng cười trẻ thơ khiến Thảo vơi đi nỗi nhớ quê hương và gia đình. Ngỡ tưởng hạnh phúc cứ mãi viên mãn trôi đi, nhưng vào năm 1997, chồng Thảo bất ngờ từ trần do 1 tai nạn liên lạc, bỏ lại 4 đứa con nheo nhóc.
Thảo buộc phải bỏ nghề đi biển, lên bờ khiến thuê để kiếm sống. Thời điểm đó, Thảo cũng đã vài lần trở về Việt Nam thăm ba mẹ rồi lại sang Trung Quốc…
Năm 2005, đang trong lúc lẻ loi, Thảo quen Tô Xuân Liều, sinh 1968, ở tỉnh Đông Hưng, là người đàn ông góa vợ đã nhiều năm. Cả hai đã phát sinh tình cảm và rồi “rổ rá cạp lại”, Liều dọn về sống cùng Thảo như vợ chồng. Năm 2006, Thảo sinh cho Liều cậu con trai tương đốiu khỉnh. Có thêm con nhỏ, đồng nghĩa với cuộc sống càng ngày càng khó nhọc hơn. Thảo bàn với chồng hùn vốn mở quán karaoke ở Vạn Vỹ, Đông Hưng để kiếm kế sinh nhai.
Để hút tương đốich, Thảo buôn bán thêm “hàng tươi mát” chuyên dụng cho tương đốich làng chơi. Nhân viên chuyên dụng cho tại quán của Thảo cốt yếu là gái Việt Nam bị lừa bán sang Trung Quốc, trong số đó có người đã có chồng người Trung Quốc nhưng cuộc sống cạnh tranh, muốn kiếm việc khiến thêm để có tiền gửi về quê nhà. Do có nhiều gái đẹp, báo giá buôn bán lại rất bình dân nên quán karaoke của Thảo phất lên như diều gặp gió.
Tham lam đến tàn độc
Cuối năm 2006, khi đang buôn bán karaoke, Thảo quen Nguyễn Quang Thanh, sinh 1985, ở cùng thôn Đại Thắng, xã Ngũ Đoan. Sau đó, Thanh sang nhà Thảo chơi rồi hai kẻ hám tiền cùng bàn về việc Thanh sẽ đưa đàn bà Việt Nam sang Trung Quốc bán cho Thảo để khiến gái mại dâm. Chỉ vì những đồng bạc kiếm được trên thân xác của những cô gái trẻ, Thảo cùng Thanh tiếp tay gây tội ác, đẩy cuộc thế của nhiều cô gái vào cái ao bùn nhơ nhớp.
Sau khi hiệp lực báo giá, Thảo đã 3 lần nhận người do Thanh đưa từ Việt Nam sang Trung Quốc. Ngày 4-2-2007, tên này đã táng tận lương tâm lừa cả vợ mình là chị Phạm Thị Diệu H. sinh 1986, ở xã Tiền Phong, quận Vĩnh Bảo, sang Trung Quốc chơi rồi bán cho Thảo với giá 2.500 quần chúng. # tệ.
Thảo đã bán lại chị H. cho 1 đàn bà tên Quyên ở Đông Hưng. Sau đó, Quyên đưa chị H. đến bãi biển thuộc Hâm Châu, Linh Xám, Trung Quốc và ép chị bán dâm trong điếm nhục và ê chề. Thấy êm xuôi nên ngày 9-3-2007, Thanh lừa rủ cháu Phạm Thị T., sinh 1993, ở ngõ 143 Tôn Đức Thắng, Lê Chân, đi đón chị gái là Phạm Thị M. đang bỏ nhà đi cùng Thanh. Liền đó, Thanh đưa cháu T. sang Trung Quốc giao cho chồng Thảo và được Liều trả 2.500 quần chúng. # tệ.
Khi về nhà, Thảo thấy cháu T. còn nhỏ nên đã nhờ người đưa cháu T. về Việt Nam. Đến ngày 15-3-2007, Thanh tiếp diễn dẫn bạn gái là chị M. (chị gái của cháu T.) sang nhà Thảo chơi. Thảo đã giữ chị M. ở lại để trừ nợ số tiền 2.500 quần chúng. # tệ mà Thanh đã nhận của Liều và ép chị M. bán dâm cho tương đốich làng chơi. Đến ngày 21-3, do bị áp lực từ phía chú ruột của Thanh, Thảo đã đưa chị M. ra bến đò nhờ người đưa về Việt Nam.
Về phần chị H. là vợ Thanh, sau khi thoát khỏi “động quỷ” trở về Việt Nam, đã đến cơ quan công an vạch mặt gã chồng mặt người, dạ thú. Năm 2008, khi biết Thanh bị công an Việt Nam bắt về tội mua bán đàn bà trẻ em và kết án 22 năm tù, Nguyễn Thị Thảo không dám hồi hương vì lo sợ sa lưới luật pháp. Ả ngỡ tưởng rằng sống nơi đất tương đốich quê người, trong 1 tỉnh đông dân cư ở Trung Quốc sẽ che giấu được tội ác.
Nào ngờ, ngày 21-9-2016, khi Thảo đang ở nhà cùng với 5 đứa con và người chồng hờ, ả đã bị Công an Việt Nam và Công an Trung Quốc đọc lệnh bắt nguy cấp theo quy định truy hỏi. Nguyễn Thị Thảo bị di lý về Việt Nam để bình phục khảo sát vụ án. Mới đây, trước vành móng ngựa trong phiên tòa sơ thẩm Nguyễn Thị Thảo đã bị TAND TP Hải Phòng xử phạt 6 năm tù về tội “Mua bán người”.
Được trở về quê hương sau hơn 30 năm xa rời, nhưng trái ngang thay, “má mì” này đã phải trả giá đắt vì tội lỗi mình gây ra. Nhắc đến đàn con 5 đứa của mình, hai hàng nước mắt lại lăn dài trên đôi gò má của ả đã sạm đi vì nhiêu đêm thức trắng. Thảo bảo, từ ngày bị bắt, không đêm nào ả ngủ ngon giấc vì nhớ thương các con, mong sao các con tự trông nom cho nhau để không lâm vào cảnh đói tương đốit.
Người con gái hành nghề “má mì” ấy cũng cho biết đã biết sửa sai nhiều lắm nhưng phần nhiều đã muộn bởi tội ác và cái giá phải trả luôn là hệ lụy song trùng.
Theo NLĐ
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.