Đảo rắn
Đảo rắn tại Brazil sở hữu vẻ đẹp tựa thiên đàng nhưng với gần 400.000 con rắn độc bậc nhất toàn cầu vừa là nỗi sợ, vừa kích thích sự hiếu kỳ của khách du lịch ưa mạo hiểm.
Hòn đảo xinh đẹp này là 1 trong những đảo chết người nhất toàn cầu. (Ảnh: atlaobscura).
Iiha da Queimada Grande là 1 hòn đảo rộng 45 ha, nằm đơn chiếc ở Nam Đại Tây Dương và cách bờ biển Sao Paulo 35km. Với vẻ đẹp bình yên này, nơi đây đáng ra là 1 trong những điểm đến lôi kéo khách du hý bậc nhất ở Brazil nếu không chứa tới hơn 400.000 con rắn cực độc.
Trước đây, hòn đảo này mang tên “Đảo Cháy” do ngư gia đã có gắng chiếm bờ biển bằng cách đốt rừng và đuổi động vật hoang dại vào trong rừng sâu, nhưng với sự hiện diện của vô vàn loài rắn độc, nơi đây được biết đến nhiều hơn với tên “Đảo rắn”.
Rắn hổ lục đầu vàng chỉ sống có 1 không hai trên Đảo rắn Brazil. (Ảnh: exotictravel).
Hòn đảo này nức danh là nơi sinh sống có 1 không hai của loài rắn hổ lục đầu vàng có 1 không hai toàn cầu. Tuy rắn hổ lục đầu vàng là loài đang có nguy cơ tuyệt diệt ở những nơi khác trên toàn cầu nhưng trên đảo có nhiều loài rắn này tới mức cứ 1 mét vuông có tới 1 – 5 con hổ lục đầu vàng. Loại rắn này khi trưởng thành có thể dài hơn nửa mét và nọc độc mạnh hơn 5 lần so với nọc rắn trong lục địa, do chúng chỉ ăn chim thay vì ăn động vật có vú.
Một vết cắn của hổ lục đầu vàng có thể làm cho làm thịt chết 1 người trưởng thành bằng cách gây sưng đau, ói mửa, bầm tím, chảy máu nội tạng, suy thuận, xuất huyết não và dẫn tới hoại tử cơ bắp nguy hiểm chỉ sau 2 giờ đồng hồ.
Sở dĩ, các nhà khoa học kết luật rắn hổ lục đầu vàng có năng lực phá hủy và làm cho tan thân thể người và các loài động khác là vì trong nọc độc của chúng chứa chất độc Hemotoxin làm cho ăn mòn làm thịt và mô.
Loại nọc độc này không chỉ “tiễn” nạn nhân về cõi chết chóng vánh mà còn giúp hổ lục đầu vàng tiện dụng nuốt con mồi hơn.
Nọc độc, sự cô lập và lúc nhúc rắn độc ở khắp nơi đã biến Ilha da Queimada Grande trở thành “nghĩa địa” đáng sợ bậc nhất toàn cầu!
Ngoài rắn hổ lục đầu vàng, rất nhiều loài rắn hiểm nguy khác cũng sống tại nơi đây.
Người dân Brazil thường nhắc cho những vị khách du hý hai câu chuyện về những người chết vì rắn trên hòn đảo.
Nhân vật chính trong câu chuyện thứ nhất là 1 ngư gia. Trong 1 lần đi biển, ông đã kẹ vào hòn đảo để hái quả và 1 con rắn cắn ông. Người ngư gia hấp tấp chạy về thuyền. Nhưng sau đó vài ngày, người dân đã phát hiện ông chết trên chiếc thuyền đang trôi lênh đênh và nằm trong 1 cái ao máu.
Câu chuyện thứ hai đề cập về người canh ngọn đèn biển và gia đình ông. Trên đảo có 1 không hai có 1 ngọn đèn biển và hầu như không có người sống. Có 1 truyền thuyết rằng cư dân cuối cùng sống trên đảo là người canh gác ngọn đèn biển. Một đêm, hàng trăm con rắn tuồn qua cửa sổ tấn công gia đình ông làm cho họ phải sắm cách trốn thoát ra thuyền ngoài khơi. Tuy nhiên những con rắn dài hơn nửa mét đã treo mình qua những cành cây, cắn cả gia đình này làm cho họ chết trong rầu rĩ.
Vì sự hiện diện quá đông đúc của loài động vật hiểm nguy chết người này, Hải quân Brazil đã cấm không cho ai được tới đảo ngoại trừ các nhà khoa học và người canh gác ngọn đèn biển.
Suốt từ năm 2010, chuyên trang du hý nức danh Listverse đã chọn hòn đảo này là địa điểm du hý khủng khiếp nhất toàn cầu, xếp trên cả bản đồ bị ô nhiễm phóng xạ Chernobyl và các núi lửa bùn tại Azerbaijan.
Rắn ngự trị khắp Ấn Độ
Thật vậy, con rắn là đối tượng tôn thờ cực kỳ nhiều hình thức ở miền Nam Ấn Độ, nơi mà chúng được tôn thờ như là nguyên cớ của sự no ấm, hạnh phúc và danh vọng. Người ta tin rằng khi chúng đang tức giận vì sự thiếu tôn trọng, chúng sẽ nguyền rủa con người, dẫn đến bệnh tật, cái chết và sự mất mát của cải. Do đó, gần như các gia đình đều có đền thờ rắn ngay trong góc vườn, thường đặt dưới 1 gốc cây, gọi là cây Neem. Họ thường thờ hòn đá có khắc 1 con rắn được khắc trên đó. Những hòn đá tương tự có thể được sắm thấy dưới 1 cây lớn ở bản đồ chung của làng, hoặc trong các đền thờ.
Trong thực tại, rắn được coi như là 1 phần gắn liền với của cải, ví như những hành động chuyển giao đất đặc thù đề cập đến con rắn của gia đình như là 1 phần của của cải được bán. Rắn cũng được tin là vong linh của người chết. Vì vậy, chúng được coi là thánh sư đáng kính và được sự quan tầm đặc thù trong buổi lễ Shradha. Nếu 1 người chết vì rắn cắn, người đó sẽ bị coi là có 1 cái chết không trùng hợp và không được cứu rỗi. Vì vậy, lễ Shradha được cử hành cho người đó ở Hatakeshvara thì mới được phù hộ và sau đó người ta mới tin rằng người chết đó đã trở thành 1 vong linh được cứu rỗi.
Về thời kì, ngày thứ năm của bất kỳ tháng âm lịch nào cũng được coi là tốt lành để thờ cúng rắn. Theo Bhavishya Purana, Kadru nguyền rủa những cậu rắn con của bà sẽ bị hủy hoại bởi lửa vì không tuân lệnh. Tuy nhiên Brahma đã giảm nhẹ những lời nguyền và đưa họ đến sống ở âm ty. Điếu này xảy ra vào ngày thứ năm của tháng. Kể từ đó, cuộc sống của những cậu rắn con đã được tự do vào ngày thứ năm của tháng, ngày này được coi là tốt lành để thờ cúng rắn.
Ở Ấn Độ, lễ hội rắn được đơn vị tại các thời điểm khác nhau trong năm, tùy thuộc vào phong tục của từng địa phương. Các đặc điểm chính của việc thờ cúng rắn là tắm các tượng thần rắn bằng sữa, hoặc đôi khi là bằng máu. Người ta còn cúng sữa cho các tượng thần, hoặc đổ sữa vào các hang rắn.
Chẳng hạn, lễ Nagapanchami, vào ngày thứ năm của lễ hội Craven, là 1 lễ hội rắn không thể lãng quên. Vào ngày này, rắn được thờ để mang lại kiến thức, sự no ấm và danh tiếng. Rắn được vẽ lên các tấm gỗ là hẩu lốn bột gỗ đàn hương đỏ. Những hình vẽ này được thờ cúng, dâng cúng sữa cho các thần rắn. Manasadevi cũng được thờ vào ngày này. Hương trầm, hoa, sữa và bơ sữa trâu lỏng được dâng cúng cho vị thần, và những người thờ cúng ăn lá cây Neem, như là 1 thứ bùa bao bọc khỏi bị rắn cắn.
Đặc biệt, 1 số thần rắn được cho là có sức mạnh để tăng cường năng lượng tính dục. Người dân An tin rằng, các vị thần rắn có thể tặng thưởng đứa con trai cho những người nữ giới thờ cúng tượng thần trong ngày thứ năm của Shravan.
Thờ phụng rắn vẫn tiếp diễn được duy trì ở Ấn Độ và 1 số bộ phim đã rất thành công khi khai thác chủ đề quyến rũ này với nỗi ám ảnh, sự ngưỡng vọng và mơ ước thực hành những điều kỳ diệu. Đây là tín ngưỡng vô cùng linh nghiệm của người dân xứ An, đồng thời đã góp phần bao bọc sinh vật nhiều trị giá thực tại và linh tính như loài rắn.
Thùy Dung (tổng hợp)
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.