Khi người châu Âu lần trước tiên đặt chân đến vùng đất Tân Thế Giới, họ phải đối mặt với 1 ngày mai không kiên cố trên những vùng đất hoang sơ và đầy nghiêm trọng rình rập. Bất cứ thứ gì tồi tệ đều có thể xảy ra dù chỉ 1 phút lơ là.
Vì vậy, để giúp những người nhập cư thuận lợi đến vùng đất biển Massachusetts, 1 người Anh chính gốc tên là John Endicott đã dựng lên những cái cọc hàng rào để ban bố vùng đất đã có người và luôn hoan nghênh tiếp đón sự có mặt và sẵn sáng giúp đỡ những người mới đến.
Và ít người có thể ngờ rằng, những việc ông ta làm cho để lại kết quả đến tận mấy trăm năm sau.
Vào năm 1630, nước Mĩ có nhiều chuyển biến chóng vánh , ngay tại những cái cọc rào ấy, John Endicott đã tự tay trồng 1 cây lê được đem từ tận vùng đất bên kia Đại Tây Dương.
Endicott đã nhắc lại rằng, thật ra mục đích trước tiên ông trồng cây lê để tạo cho những người tha hương và người châu Âu mới đến có cảm giác quen thuộc như ở quê hương khi họ vừa đặt chân đến vùng đất mới và hoang sơ này . Và ông ấy đã thành công vì mọi người đều ham thích khi lần trước tiên đến đây.
Nhưng sau đó nhiều năm, cây lê cô đơn đó dần bị quên lãng và bị đầy đủ bị che khuất và vùi lấp. Thân cây hình như khởi đầu bị chết dần vào khoảng năm 1763, nhưng lạ thay ngay lúc này nó lại khởi đầu đâm hoa kết trái. Và câu chuyện kì diệu khởi đầu từ đó.
Vào khoảng những năm 1800, cây lê ấy đã trở thành cái gì đó có thể coi là biểu trưng huyền thoại của vùng đất sát biển Massachusetts này. Thậm chí Tổng thống John Adams được tuyên truyền rằng đã từng là “fan” của những quả lê mọng nước ấy bởi vì ông ấy cực thích ăn lê và không bao giờ quên khen ngợi vị ngon của nó.
Các thế hệ sau của John Endicott vẫn tiếp diễn chăm nom và nuôi dưỡng cây lê này, và không lâu sau đó nó đã trở thành hình tượng rộng rãi trong văn học Mỹ. Những nhà văn đã đưa hình ảnh ấy vào văn thơ có cả Henry Wadsworth và thi sĩ Lucy Larco.
Sức sống của nó rất mạnh mẽ, luôn đứng vững bất chấp thời tiết, đối lập với vô thiên lủng cơn bão tuyết lớn nhỏ thậm chí là lốc xoáy vẫn chẳng thể khuất phục được sinh khí mãnh liệt ấy. Nhưng, trong 1 đêm nọ nó đã bị tàn phá thảm hại chính bởi con người. Một kẻ phá hoại nào đã cố ý làm cho điều đó và hắn đã không để sót lại gì ngoài 1 đám lá hoang tàn. Tưởng nghe đâu số mệnh của biểu trưng văn học này đã kết thúc tại đây, nhưng không câu chuyện vẫn chưa kết thúc…
Với lòng tiếc nuối thương và trân trọng biểu trưng này, người dân địa phương đã xây hẳn 1 dàn hàng rào cứng cáp để xin hứa nó không bị xâm hải bởi bất cứ thứ gì nữa. Nhưng 1 năm sau đó, chuyện lạ đã xảy ra, cái cây “cứng đầu” ngày nào tưởng chừng đã chết lại dần dần có mật hiệu được khôi phục.
Và khởi đầu từ đó, không có gì có thể ngăn cản được sự vững mạnh mãnh liệt của nó, thậm chí nó đã có thể trở lại thời khì huy hoàng như trước. Vào năm 2011 , nó đã được xác nhận là 1 trong những danh lam thắng cảnh bậc nhất của nước Mĩ.
Ngày nay, cây lê Endicott – được đặt theo tên người đã trồng nó – là loại cây trồng sống lâu nhất nước Mĩ từ xưa đến nay .Nó cũng trở thành biểu trưng tại nơi đây và giữ 1 ví trí không thể bỏ lỡ trong lòng người dân Danvers.
Vào năm 2000, người tham gia của Ủy ban bảo tàng Danvers đã vận động hành lang để đưa biểu trưng có ý nghĩa lịch sử này lên mặt tem để có thể rộng rãi ý nghĩa của nó đến toàn người dân Mĩ, nhưng thật không may là nó không trở thành sự thật.
Và điều đáng sửng sốt nhất đó là lí do vì sao biểu trưng này có sinh khí mãnh liệt và còn đó đến ngày nay. Đó chính là câu nói của chính người đã từng trồng nó. Năm 1630, khi Endicott trồng cây lê này, ông đã nguyện rằng “Tôi hi vọng cây lê này sẽ mãi yêu mảnh đất nơi đây, dù cho chúng tôi có ra đi thì nó vẫn phải còn đó!”. Và đương nhiên, các bạn có thể thấy, điều ước của ông đã trở thành sự thật và hơn cả trông chờ của ông, thậm chí nó có tuổi thọ dài hơn cả nước Mĩ!
Bên cạnh đó, câu chuyên về cây lê này còn mang ý nghĩa ca tụng sinh khí mãnh liệt và ý thức luôn vươn đến những trị giá tốt đẹp của người Mĩ, nó như biểu trưng nhắc nhở người dân Mỹ hãy luôn nhớ về nguồn cội rỡ ràng của tiên sư cha.
Tú Tú – Theo thethaovanhoa.vn
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.