Giới kỹ thuật đã không dừng nỗ lực mua kiếm bằng cớ về cái gọi là thần giao cách cảm. Và vì vẫn chưa chứng minh được những bí hiểm của nó nên nhiều người vẫn cho rằng nó có thật.
Từ những câu chuyện có thật, từ sự tình cờ đến kỳ lạ, khó giảng giải, các nhà kỹ thuật trên toàn cầu sớm khẳng định sự còn đó của chức năng thần giao cách cảm ở con người. Khi tiến hành những thử nghiệm nghiêm trang, các nhà kỹ thuật cho rằng, giữa những người thân thích như mẹ-con, bạn thân, “sợi dây” thần giao cách cảm vô hình được thiết lập từ lúc nào.
Cặp chị em 32 tuổi nhà Eller (năm 1962) cùng được đưa vào bệnh viện thần kinh tại Bắc Carolina, Mỹ với chẩn đoán thần kinh phân liệt. Bất chấp sự phản đối dữ dội của hai người, bệnh viện xếp đặt họ ở hai trại khác nhau. Điều đáng nhớ tiếc đã xảy ra: cả hai cùng chết 1 lúc ngay đêm thứ nhất bị tách nhau. Tư thế của hai người co quắp như bào thai trong bụng mẹ, còn duyên do tử vong vẫn là điều bí hiểm.
Trong cuộc Chiến tranh Thế giới thứ I và II, số lính tráng chết trên trận mạc nhiều vô nhắc, đó cũng là lúc mà nhiều người cho rằng, hiện tượng thần giao cách cảm rộ lên. Một góa phụ nhắc lại: “Trong Chiến tranh Thế giới lần II, chồng tôi được gọi tòng ngũ và đưa ra nước ngoài vào tháng 12 năm 1941. Một đêm đang nằm trăn trở, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, rồi tiếng chìa khóa tra vào ổ cửa phòng. Thoáng sau, chồng tôi đứng cạnh giường, nhìn tôi, hôn má tôi, nắm tay tôi rồi biến mất. Mãi đến năm 1945, tôi mới nhận được giấy báo tử: chồng tôi chết tại trại tù binh chiến tranh ở Viễn Đông vào tháng 4 năm 1942. Đó cũng chính là thời điểm tôi mơ thấy giấc mơ kỳ lạ ấy.”
Vào năm 2009, cặp song sinh Leanne và Gemma đã làm cho mọi người ngạc nhiên khi chỉ ra rất nhiều kết nối tâm tưởng mà họ san sẻ với nhau chỉ bằng nghĩ ngợi mà không phải phê duyệt bất kỳ cảm quan nào trên thân thể. Như mọi ngày, Gemma làm cho những công việc của mình tại Anh, thiên nhiên cô có cảm giác nghiêm trọng đang đến gần và người em song sinh của mình đang gặp rối rắm. Lúc đó em gái của cô đang tắm, Gemma cảm nhận sự nghiêm trọng mỗi lúc 1 nhiều hơn. Cô chạy vào phòng tắm, thấy em mình đang nằm xỉu, chìm xuống bồn tắm đầy nước. Ngay ngay tức thì Gemma kéo Leanne ra khỏi bồn tắm và thực hành các bí quyết sơ cứu trợ thời, Leanne được cứu sống. Câu chuyện ngay sau đó được lan rộng khắp châu Âu, người ta tin rằng, Leanne đã truyền nghĩ ngợi cầu cứu tới chị của mình.
Hay, câu chuyện về 1 cậu bé 10 tuổi khám phá là mình có thể “chuyện trò bằng mắt” với người bạn thân nhất gần nhà. Sau khi ba má cậu bé chuyển nhà đến chỗ khác, cậu thức giấc vào 1 buổi sớm vì đầu đau khủng khiếp. Cùng thời điểm đó, 1 chiếc xe chuyên chở đã cán chết người bạn thân của cậu.
Tháng 8-2000, Bệnh viện Sklifosovski sau 1 vụ nổ bom khủng bố tại quảng trường Puskin, Matxcơva (Nga) đã đón 1 nữ nạn nhân bị ti tỉ vết bỏng trên người. Khi người chị sinh đôi đến thăm em, các viên chức vô cùng ngạc nhiên nhận thấy trên thân thể không ủ rũ phờ phạc của cô cũng có những vết bỏng. Mặc dù không phải nghĩ đến hiện tượng này, người chị đã nhận 1 phần buồn đau từ em và các nhà kỹ thuật cho rằng đây là 1 ví dụ về hiện tượng thần giao cách cảm.
Trước nhiều bằng cớ đáng chú ý của ngoại cảm, người ta khởi đầu mở hẳn 1 lĩnh vực nghiên cứu lĩnh vực này. Nga, Mỹ, Anh là những nước đi đi đầu trong việc tiến hành thử nghiệm kỹ thuật để chứng minh những hiện tượng bí hiểm của con người. Đặc biệt Mỹ đã thực hành 1 thử nghiệm thú vị về thần giao cách cảm trong chương trình của tàu Apollo 14 năm 1971. Trong thử nghiệm này, người ta đã chứng minh rằng khoảng cách không là 1 rào cản đối với khả năng thần giao cách cảm. Tuy nhiên, thử nghiệm không do NASA trực tiếp chủ trì. Thậm chí tin tức về thử nghiệm cũng không được thông báo mãi sau khi nhiệm vụ của tàu chấm dứt.
Ngày nay, đa số các đất nước Âu Mỹ đều xác nhận ngoại cảm khái quát và thần giao cách cảm nói riêng, qua nhiều bằng cớ thuần kỹ thuật. Chuyên gia Radin nhắc lại câu chuyện của nhà kỹ thuật Đức Hans Berger, người thứ nhất ghi lại điện não đồ (EEG) ở người đã ngã xuống từ lưng ngựa và chỉ 1 tẹo nữa là nát thây dưới vó của 1 lực lượng ngựa đua. Chị của ông, ở cách đó nhiều cây số, đã tâm linh có chuyện chẳng lành và thuyết phục cha mình gửi ngay điện tín thăm hỏi diễn biến. Cô này chưa bao giờ chịu gửi điện tín trước đó. Sự tình cờ trên đã khiến cho ông Berger vô cùng tò mò, chuyển từ nghiên cứu toán học và thiên văn học sang lĩnh vực y với kỳ vọng có thể phát hiện được căn do của năng lượng tâm linh đó.
Với sự trỗi dậy của lĩnh vực sinh vật học lượng tử, chuyên gia Radin có thể khởi đầu lại nỗ lực giải mã về sự tương quan xuất hiện giữa những người không ở gần nhau. Ông cho rằng thần giao cách cảm có vẻ như là 1 sự ùn tắc về lượng tử: khi các đối tượng có liên đới đang ở khoảng cách mà không có sự tương tác về năng lượng giữa hai điểm. “Chúng tôi vẫn chưa có lời tập huấn, nhưng chí ít nó không còn là điều bất khả thi nữa”, Radin kết luận. Một minh chứng sống động là cuộc thực nghiệm về quan hệ giữa Beischel và Boccuzzi: Beischel ngồi trong phòng, chẳng thể thấy Boccuzzi.
Boccuzzi được chỉ dẫn nhìn chú tâm vào đối tượng phản ảnh trên màn hình lúc thấy lúc không. Dữ liệu cho thấy Beischel có những giận dữ sinh lý khi Boccuzzi thấy được cô và nao núng khi anh không thấy, giống như thân thể của cô thốt lên rằng: “Ồ, anh ấy đi đâu thế nhỉ?”. Đối tượng càng thân thiện thì tác động mạnh hơn giữa những người lạ mặt. Nghiên cứu về ái tình của chuyên gia Radin, thông báo năm 2008, cho thấy việc 1 người hướng sự chú ý đến người tình có thể kích hoạt hệ thần kinh của đối tượng.
Khi Liên Xô chưa tan rã, chính quyền USSR cũng tỏ ra rất quan tâm đến thần giao cách cảm. Giữa những năm 60 thế kỷ trước, 1 phòng thử nghiệm bí hiểm của viện sĩ hàn lâm Joseph Aideiman của Liên Xô đã gắng công chứng minh kỹ thuật sự còn đó của ngoại cảm.
Bộ Quốc phòng Nga cũ khi đó đã khởi thảo thành lập 1 lực lượng kỹ thuật nghiên cứu ngoại cảm có tên ‘Tế bào 241’ (cell#241), gồm 12 nhân vật là các nhà toán học, vật lý học, sinh lý học và bác sỹ.
Mỹ cũng tỏ ra rất quan tâm đến lĩnh vực nhỏ của khoa ngoại cảm này. Một thử nghiệm thú vị về thần giao cách cảm đã từng được tiến hành trong chương trình của tàu Apollo 14 năm 1971.
Trong thử nghiệm này, người ta đã chứng minh rằng khoảng cách không là 1 rào cản đối với khả năng thần giao cách cảm. Tuy nhiên, thử nghiệm không do NASA trực tiếp chủ trì. Thậm chí tin tức về thử nghiệm cũng không được thông báo mãi sau khi nhiệm vụ của tàu chấm dứt.
Ngày nay, đa số các đất nước Âu Mỹ đều xác nhận ngoại cảm khái quát và thần giao cách cảm nói riêng, qua nhiều bằng cớ thuần kỹ thuật. Mỹ, Anh và Nga là những nước đi đầu thực hành hàng loạt thử nghiệm ngoại cảm.
Hoàng Anh (tổng hợp)
Trả lời