Thuốc chữa động kinh từ máu và gan
Trong công đoạn La Mã cổ đại, con người tin rằng họ có thể tiếp nhận sinh khí và sức mạnh của đấu sĩ bằng cách uống máu nóng của họ do thế mà bệnh động kinh có thể khiến cho 1 người đấu sĩ bị ngã và hút “máu sống” từ vết thương hở của chính họ để chữa bệnh. Bên cạnh đó, BS. Romanian Scribonius Largus gợi ý rằng có thể sử dụng gan của 1 con bò tót bị giết mổ bởi 1 vũ khí sử dụng để đánh bại 1 đấu sĩ có thể là 1 phương thuốc thần kỳ trị chứng động kinh. Không lâu sau đó, người ta lại cho rằng ăn gan của đối thủ cũng có tác dụng chữa bệnh tương tự. Khi các trận đấu đấu sĩ bị cấm vào năm 400 sau công nguyên thì người ta đã sắm ra nguồn máu mới trong các vụ hành hình để chữa bệnh động kinh.
Ngoài ra, trong sử sách cũng biên chép vào cuối thế kỷ 19, việc cho rằng chứng động kinh có thể được chữa khỏi bằng máu ấm của người quá cố đã được khôi phục. Đám đông người động kinh đã tiêu sử dụng cốc để hứng máu của các xác chết bị chặt đầu ngay tại các khung nhà tại Scandinavia và Đức.
![]() |
“Những giọt nước mắt của vua”
Charles II đã mua công thức cho 1 loại thuốc được gọi là “Goddard’s Drops” và đưa nó vào phòng thí nghiệm của mình và trong gần 200 năm, loại thuốc hòa tan trong cồn này được nhiều hình thức nhiều hình thức với tên gọi “The King’s Drops”(tạm dịch là Những giọt nước mắt của vua). Công thức của thuốc hơi tàn ác, bao gồm: 1kg sừng hươu, 1kg rắn viper khô, 1kg ngà voi, và 2kg sọ người. Các thành phần được băm và sau đó chưng cất thành dạng lỏng. Trong đó, sọ người là thành phần hoạt tính và có mục đích ý thức cần thiết. Các nhà nhái kim thuật lý luận rằng cái chết bất ngờ do bạo lực đã làm vong hồn bị mắc kẹt bên trong xác người, bao gồm hộp sọ. Như vậy, ví thử sử dụng loại thuốc này sẽ cho người bệnh nhận được sức mạnh sống còn của người quá cố. Công thức thuốc này gọi là phép chữa bệnh thần kỳ cho các triệu chứng tâm thần, co giật, chứng ngập máu không rõ duyên do nhưng lại có thể gây chết người. Mặc dù không có nhiều tài liệu nhắc về hiệu quả của loại thuốc này nhưng đã ghi nhận trường hợp của Edward Walpole bị co giật khi sử dụng thuốc thay vì chữa khỏi bệnh tình của ông.
![]() |
Thuốc từ rêu mọc trên sọ người
Những sức mạnh chữa bệnh mơ hồ của sọ người đã được mở mang sang nấm mốc sương hoặc rêu (còn được gọi là cây tùng la, là 1 loại địa y) mọc lên từ những sọ người không được an táng trên mặt trận. Cây tùng la được tiêu sử dụng nhiều hình thức trong suốt thế kỷ 17 và 18. Dưới dạng bột, người tacnhét nó vào mũi để ngăn chảy máu cam hoặc uống chúng để chữa trị nhiều bệnh lý hơic nhau từ chứng động kinh cho đến các vấn đề về kinh nguyệt. Bên cạnh đó, Tử tước Francis Bacon, người Anh còn yêu cầu tiêu sử dụng chúng như 1 phần của việc chữa trị vết thương bằng cách cọ xát loại bột này lên loại vũ khí gây ra vết thương đó.
Thuốc từ “mỡ người”
Chất béo của người đã trở thành hoạt động buôn bán lớn cho những người hành hình trong thế kỷ 17 và 18 ở Châu Âu. Ở Paris, mọi người sẽ bỏ qua các nhà máy dược phẩm địa phương và xếp hàng tại giàn giáo để sắm kiếm chất béo của con người. Chất mỡ của con người được chào hàng như là 1 thuốc nháim đau lý tưởng do đau nhức, viêm khớp dạng rẻ, bệnh gút và thậm chí còn được tiêu sử dụng để điều trị ung thư vú. Nữ hoàng Elizabeth I đã bôi chất béo con người lên mặt để điều trị các vết bỏng do bệnh đậu mùa.
![]() |
Thuốc từ mồ hôi của người lâm chung
Bác sĩ người Anh George Thomson (sống trong công đoạn khoảng 1619-1676) nức tiếng nhờ tiêu sử dụng hồ hết mọi thứ có thể nghĩ đến được của xác người, bao gồm kê toa nước đái cho bệnh dịch hạch. Nhưng không có gì kỳ lạ hơn chữa bệnh trĩ khi ông sử dụng mồ hôi của 1 người đàn ông đang lâm chung (có nhẽ là do sự ám ảnh cái giàn giáo) để cọ xát trên búi trĩ. Nếu người bị hành hình không bị đổ mồ hôi thì chạm bàn tay bị cắt đứt của họ vào bũi trĩ sẽ khiến cho bệnh biến mất 1 cách thần kỳ.
![]() |
Thuốc từ mồ hôi của người lâm chung
Bác sĩ người Anh George Thomson (sống trong công đoạn khoảng 1619-1676) nức tiếng nhờ tiêu sử dụng hồ hết mọi thứ có thể nghĩ đến được của xác người, bao gồm kê toa nước đái cho bệnh dịch hạch. Nhưng không có gì kỳ lạ hơn chữa bệnh trĩ khi ông sử dụng mồ hôi của 1 người đàn ông đang lâm chung (có nhẽ là do sự ám ảnh cái giàn giáo) để cọ xát trên búi trĩ. Nếu người bị hành hình không bị đổ mồ hôi thì chạm bàn tay bị cắt đứt của họ vào bũi trĩ sẽ khiến cho bệnh biến mất 1 cách thần kỳ.
Xác ướp mật ong
Theo thầy thuốc Trung Quốc Li Shih-Chen viết trong cuốn sách Dược phẩm Trung Quốc năm 1597 thì xác ướp mật ong là 1 mặt hàng phụ của thời kỳ ướp xác người Ả Rập. Quá trình này được thực hành bằng cách tắm người yêu nguyện trong mật ong, không cho ăn gì ngoài mật ong, sau đó khi anh ta chết vì chế độ ăn kiêng này, người ta sẽ bọc anh ta trong vòng 100 năm. Sau 100 năm, tự nguyện viên này sẽ là 1 loại bánh kẹo cứng có thể được tiêu sử dụng để hàn gắn xương bị gãy hoặc đang yếu đi. Xác ướp mật ong này đã từng có mặt khắp châu Âu và Trung Quốc.
Thuốc từ bột xác ướp
Xác ướp Ai Cập được tiêu sử dụng nhiều hình thức ở Châu Âu để chữa nhiều bệnh bao gồm cục máu đông, ngộ độc, động kinh, loét bao tử và gãy xương. Trong đó, dạng thuốc nhiều hình thức nhất là bột xác ướp được lấy từ bê tông bitum bọc vòng vèo xác ướp vì người ta tin rằng bitum này có tác dụng chữa bệnh.
![]() |
Loại thuốc này đã trở thành nguồn trợ giúp y tế chính yếu từ thế kỷ 12 đến thế kỷ 20. Khi nguồn cung của xác ướp Ai Cập chính nhà sản xuất rẻ, đã có 1 công ty ăn lận thay thế bằng xác chết cách đây không lâu được để dưới ánh mặt trời nhằm ăn lận về tuổi tác và mô hình ướp xác.
Theo Sức Khỏe & Đời Sống
Trả lời