Ông bà đến với nhau giống như hai mảnh ghép khuyết thiếu của cuộc thế mua thấy được nhau. Cả hai đều là trẻ mồ côi, đều kiếm sống bằng nghề nhặt rác. Chẳng biết có phải duyên phận đưa đẩy ông bà đến với nhau hay không nữa. Ông bà thương nhau, thấu hiểu tình cảnh của nhau và quy chế về chung sống 1 nhà sau vài ba mâm cơm thanh đạm đãi những người láng giềng. Ấy thế là ông bà thành vợ chồng.
Số vốn dành dụm được sau bao lăm năm nhặt rác, ông bà xây 1 căn nhà nhỏ với mảnh vườn bé, trồng rau, nuôi gà. Cuộc sống của ông bà tuy giản dị, đơn sơ nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười hạnh phúc. Ông bà vẫn tiếp diễn công việc nhặt rác và không muốn từ bỏ nó. Bởi nhờ nó mà ông bà mới sống được đến ngày bữa nay, mới gặp được nhau. Ai cũng nghĩ, cuộc sống của ông bà như thế là hạnh phúc rồi thì…
Ông bà cũng muốn có đứa con cho vui cửa vui nhà dù cho cuộc sống chưa đích thực khá giả. Nhưng lẽ nào cứ nghèo là không được phép sinh con hay sao chứ. Có cạnh tranh thế nào, ông bà cũng sẽ cùng nhau gắng sức. Ai ai ngờ bà đã thả được 3, 4 tháng nay rồi mà vẫn không thấy có bất cứ biểu thị gì. Nghĩ rằng con cái còn là lộc trời cho nữa nên ông bà động viên nhau cứ đợi chờ thêm 1 thời kì nữa xem sao.
1 năm trôi qua, không đợi thêm được nữa, ông bà quy chế dồn tiền đi khám. Nghe tuyên bố từ thầy thuốc, bà chết yên. Vấn đề là ở bà, bà bị vô cơ. Nghe cái tin đó, bà chỉ muốn bất tỉnh lịm. Trở về nhà, bà khóc rất nhiều. Bà không muốn sống nữa, bà chỉ muốn chết. Phụ nữ mà không sinh được con thì có khác gì chết rồi đâu.
Ông bà thương nhau, thấu hiểu tình cảnh của nhau và quy chế về chung sống 1 nhà. (Ảnh minh họa)
Bà còn đòi chia tay với ông nhưng ông không nghe. Bà mua đủ mọi cách nóng tính, cáu giận để ông chán ông chia tay bà ấy thế mà ông lại nhẫn nhịn, chịu đựng. Cuối cùng, bà buộc phải nhắc với ông những lời đau khổ đó rằng bà sẽ để ông lấy vợ hai. Ông bực, mắng bà không hiểu ông. Cho dù có thế nào ông cũng không bao giờ bỏ rơi bà đâu. Để rồi…
Cuộc sống của ông bà cứ thế êm ả trôi đi cho đến năm ông bà 60 tuổi…
Tuổi cao sức yếu, ông bà quy chế không đi lượm rác nữa mà nghỉ hẳn luôn. Chừng ấy năm làm cho vợ chồng, cả ông và bà đều hiểu cả hai chẳng thể nào sống thiếu nhau. Ông nhắc với bà ông sẽ nguyện chết cùng với bà. Bà cũng nhắc với ông tương tự. Nhưng không có con cái, ai sẽ lo ma chay cho ông bà đây.
Cuối cùng, ông mạnh bạo đưa ra quan điểm rằng ông bà sẽ xây kín căn nhà đang sống lại, đề cập cả vườn tược, 1 bức tường cao hơn sẽ được bao quanh, nó làm người ta nghĩ đến đến ngôi chiêu an để sau này ông bà chết chung với nhau trong đó, chẳng phiền ai mai táng cả. Những ngày tháng cuối đời, rau cỏ, đàn gà sẽ là nguồn thực phẩm cho ông bà. Và khi nào yếu quá, hai ông bà sẽ cùng uống thuốc để mãi ở bên nhau. Nhưng đúng là cuộc thế, có ai biết được chữ ngờ, nhà vừa xây kín xong, chỉ còn cánh cửa chuẩn bị bịt nốt thì chuyện động trời ấy xảy ra…
Và khi nào yếu quá, hai ông bà sẽ cùng uống thuốc để mãi ở bên nhau. (Ảnh minh họa)
Một tối, ông bà vừa cơm cháo xong, chuẩn bị đi nghỉ thì nghe có tiếng gõ cửa. Ông bà có mấy khi có khách đâu. Cũng tương đối sợ khi tối thế này nhưng chẳng hiểu sao ông bà lại ra mở cửa. Đập vào mắt ông bà là hình ảnh đáng thương vô cùng. Một cô bé hành khất chừng 6 tuổi đang bủn nhủn chắc là vì cả lạnh, cả đói, chắp tay xin ông bà:
– Ông bà làm cho ơn cho con miếng cơm. Con nhịn đói 3 hiện nay rồi mà không xin được gì cả.
Bà dìu đứa trẻ vào nhà còn ông đóng cửa lại. Con bé ngoan và lễ độ lắm, ăn xong, nó tự dọn rồi xin phép ông bà đi. Bất giác, bà hỏi nó:
– Bố mẹ cháu đâu?
– Cháu không có ba má! – Nó ngập ngừng
– Vậy giờ cháu định đi đâu?- Ông nhẹ nhõm
– Cháu cũng chưa biết nữa. – Con bé mắt dần mọng nước
Ông và bà nhìn nhau, con bé sao giống ông bà quá. Rồi cả ông và bà như tâm can thấu hiểu, cùng mở lời:
– Vậy con không ngại thì ở lại đây với ông bà đi.
Con bé tròn mắt, ông bà cũng bàng hoàng. Bà nhắc với nó, bà không có con nên bà rất muốn có 1 đứa cháu nhỏ, đó là khát khao cả đời của ông bà. Đứa trẻ hành khất ôm chặt lấy ông bà cảm động. Ông bà cũng quy chế không xây kín cổng lại, biến ngôi nhà thành ngôi chiêu an nữa vì ông bà đều mua được mục đích sống rồi. Đó chính là con bé.
Theo Lan/ Thể Thao xã hội
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.