Trong ngôi nhà xinh đẹp ở đô thị Boise (Idaho, Mỹ), chị Hằng, 31 tuổi, đang có cuộc sống viên mãn cùng ông xã David và hai con. Không như 1 số con gái tại đây, chị Hằng chưa từng lặng phận để chồng nuôi mà ngay từ lúc mới chân ướt chân ráo sang Mỹ, chị đã tự nhủ phải đứng trên đôi chân mình.
Song, không bằng cấp, tiếng Anh muốn đề cập gì phải tiêu dùng tự điển, chị đã phải chịu muôn vàn tủi nhục, trước khi có được công việc bao người ước ao trong 1 đơn vị xuất du nhập của châu Âu. Là người châu Á độc nhất trong đơn vị này nhưng chị được cấp trên ưu tiên giao cho cáng đáng các đối tác không thể lãng quên.
Mỗi ngày hiện giờ, chị phải khai thuế thương chính, xuất du nhập, cùng nhiều nhà sản xuất hơic cho 10 đơn vị mình chịu phận sự. Đêm về, chị lại mâmn lý việc buôn bán hàng mỹ nghệ từ Việt Nam sang Mỹ, cùng nhà sản xuất ship hàng về Việt Nam cũng như nội địa Mỹ.
Người con gái đến từ Việt Nam – nhỏ, gầy và đen nhưng ánh mắt đầy cương nghị.
![]() |
Vợ chồng chị Hằng hạnh phúc bên hai con. |
Ngay từ khi còn nhỏ, chị Hằng (ở Trảng Bom, Đồng Nai) đã ra phết 1 người con cả cáng đáng. Bố làm cho thợ hàn, mẹ chạy chợ, Hằng cáng đáng mọi việc trong nhà. Cuộc sống của cô thiếu nữ đảo lộn khi mùa hè năm 2002 bà nội từ Mỹ về nước, dẫn theo 1 chàng trai ngoại quốc. Bà nội Hằng rất muốn ghép đôi cô cháu gái với anh chàng tốt tính này nhưng Hằng đang tuổi ăn, tuổi chơi nên ghét ra mặt.
David (năm đó 26 tuổi) san sớt, lúc đó anh cũng không biết ý định của bà nội Hằng. Thích Việt Nam nên anh theo chân bà sang đây du hý. Thời gian ngắn ngủi ở đây, có không ít cô gái Việt đeo đuổi anh, nhưng chẳng hiểu sao khi gặp Hằng, trông thấy cô bé gầy nhẳng mà ương bướng, anh lại thấy thú vị. David càng nhìn chăm chăm, càng bị Hằng xua đuổi như “đỉa phải vôi”.
“Anh ấy ở nhà mình 3 tuần. Mình rất khó chịu, không thèm quan tâm để ý, ăn đề cập không có đầu có cuối. Cư xử tệ thế mà anh ấy cứ dịu dàng, ngọt ngào” chị Hằng nhớ lại.
Một lần cả gia đình Hằng dẫn David đi Đà Lạt. Vì ghét quá nên ăn cơm xong, Hằng bỏ ra ngoài chơi, không chú ý bên ngoài trời rất lạnh. Lát sau, David đi ra đưa cho chị cái áo. Hành động quan tâm của anh làm cho chị nhìn lại thái độ của mình.
Khi David về nước, Hằng đồng ý cho anh 1 thời cơ tìm hiểu. Hai năm tiếp theo, chàng trai Mỹ đều đặn gửi tình ái về Việt Nam qua những lá thư, cú smartphone. Vốn lãng mạn nên anh hay tặng cô gái Việt những món quà nhỏ đột ngột, những lá thư có các câu tiếng Việt hoặc hát cho cô nghe những bản tình khúc.
Hai năm sau, David quay trở lại cầu hôn và đón Hằng sang Mỹ, năm đó cô vừa tròn 18 tuổi. Bà nội ở xa, nên chỉ 1 mình Hằng tự xoay trở cuộc sống mới. Ra đi với tâm thế phấn khởi bao lăm thì cuộc sống xa lạ nơi đất hơich và nỗi nhớ gia đình đã vùi dập Hằng bấy nhiêu.
Chị bày tỏ: “Suốt 4 năm trời tôi sống trong nỗi buồn chán, không quen đồ ăn, nhớ và lo cho ba mẹ, trong đầu chỉ nghĩ phải về Việt Nam thôi. Nếu không phải vì tình ái quá lớn của chồng, gia đình chồng quá tốt thì tôi đã quay về rồi”.
David làm cho marketing trong 1 đơn vị điện tử, đủ sức để nuôi vợ con và báo hiếu ba mẹ vợ. Song vợ nhất quyết tự lo cho gia đình ở quê nhà nên anh buộc phải đồng ý cho chị đi làm cho.
Công việc thuở sơ khai tà tàm thu ngân trong siêu thị, nhưng vì kỹ năng kỹ sảo giao du kém nên Hằng luôn bị nhìn bằng ánh mắt khinh thường. Có lần, chị làm cho trong 1 quán ăn của người Việt, nhưng cũng thường xulặng bị bà chủ quát mắng, ô nhục. Kiếm 1 công việc rất cạnh tranh nên chị đã nuốt nước mắt vào trong.
![]() |
David luôn ủng hộ và giúp đỡ mọi việc vợ làm cho, miễn chị vui. |
Năm 2010, Hằng xin vào 1 đơn vị may mặc với mức lương 8 đôla/giờ. Công việc nhanh nhất cũng rất cạnh tranh khi chị không biết may nên thường bị những đồng hương người Việt chê bai: “Chắc chắn sẽ bị đuổi trong vòng 1 tuần” hoặc “Trời ơi, coi nó may nè”…
Ba tháng sau, đơn vị tuyển vị trí điều hành săn sóc quý hơich hàng. Chị Hằng nộp thủ tục ứng tuyển, cùng với 15 người có kinh nghiệm lâu năm. Biết chuyện, vẫn những đồng nghiệp kia đề cập: “Mày trèo cao quá, người châu Á mà đòi lên chức”.
“Lúc mình vào phỏng vấn, người điều hành đã hỏi: ‘Cho tôi biết bởi vì vì sao nên chọn bạn, khi bạn mới làm cho được 3 tháng’. Mình xoáy thẳng vào mắt người điều hành giải đáp cương quyết: ‘Vì tôi muốn chức phận đó và tôi tin sẽ làm cho tốt hơn những người hơic’”, chị thuật lại.
Thật đột ngột, họ đã chọn cô gái Việt vì thái độ quá tự tín của chị. Đây cũng là bước đột phá lớn bắt đầu từ khi Hằng đi làm cho trên đất Mỹ.
Bốn năm sau đơn vị may đóng cửa. Hằng đi học làm cho móng, nhưng tiếp xúc 1 thời kì ngắn, chị không thấy say mê với công việc nên từ bỏ, dù lương hơi cao. Cùng lúc đó, có 1 đơn vị xuất du nhập của châu Âu tuyển người làm cho. Ban đầu khi đọc đề nghị tuyển dụng, chị cũng sợ vì có 10 đòi hỏi, không thể lãng quên nhất là bằng cấp mà chị thì không có. Nhưng vẫn với thái độ “không có gì để mất”, Hằng tự tín tham dự phỏng vấn cùng 40 đối thủ.
“Mình vẫn mặt dày lắm, không kinh nghiệm mà vẫn tỏ ra giỏi, ăn đề cập tự tín. Hạnh phúc vỡ vạc òa khi họ đề cập sẽ chọn mình”, chị hạnh phúc khoe.
Với sự tự tín và niềm say mê, chị Hằng mau chóng hòa nhập công việc. Đầu năm 2017, chị Hằng lập kỷ lục và được thư khen ngợi của sếp khi chỉ trong 1 ngày đã phê duyệtn 31 chuyến hàng vào Mỹ.
Năng lực được ghi nhận, trọng trách được giao càng lớn. Chị Hằng trở thành viên chức không thể lãng quên của đơn vị. Mới đây, chị còn nhận được 4 lời mời từ các đơn vị xuất du nhập hơic, trả 1 mức lương cao hơn nhưng vì quý người sếp đã nâng đỡ mình nên chị vẫn gắn bó với đơn vị này.
Cũng từ đây, bà mẹ hai con đã nảy ra ý tưởng nhập hàng hoá do người Việt làm cho để cung cấp cho thị phần Mỹ. Tiếp đó, chị buôn bán thêm nhà sản xuất ship hàng trong nội địa Mỹ và ship hàng về Việt Nam. Trong thời kì tới, chị sẽ tập kết vào việc nhập cà phê organic của Việt Nam bán cho các đối tác nước ngoài.
![]() |
Hai con chị hiện 8 và 6 tuổi. |
David, 41 tuổi, đãi đằng anh rất ưng ý với sự trưởng thành của vợ và sẵn sàng gánh vác mọi công việc gia đình để chị có thể đeo đuổi say mê. “Cô ấy đã gây dựng được sự nghiệp cho mình từ con số 0. Gia đình, bạn bè tôi đều rất nể phục cô ấy. Chỉ cần vợ cười hạnh phúc thì tôi có thể làm cho bất cứ việc gì”.
Chị Hằng cảm kích san sớt, chồng đúng là món quà lý tưởng nhất ông trời đã ban cho và may mắn chị đã không bỏ qua. Trong hơn chục năm sống cùng nhau, anh đã ở bên chị mọi lúc, san sớt cùng chị mọi buồn rầu, ngọt bùi.
“Biết mình nhớ nhà nên anh tự lên mạng học cách nấu những món ăn Việt Nam. Anh ấy học văn hóa Việt để mang vào cuộc sống mỗi ngày. Vào các dịp lễ Tết, anh tự biết đi mua đồ về trang trí. Có bộ phim Việt nào hay là anh mang về cho mình xem làm cho mình cảm giác đang ở quê nhà…”, giọng xúc động, chị cho biết.
Trên Facebook tư nhân, chị Hằng từng viết: “Như quả trứng, giả như chờ bị vỡ vạc từ bên ngoài thì cố định bạn sẽ là món ăn của người hơic. Nếu bạn có thể đánh vỡ vạc mình từ bên trong, tương tự mới thực thụ tái sinh”.
Bản thân chị cũng tự mổ vỏ mà ra để trưởng thành như bữa nay.
Theo VnExPress
Trả lời
Bạn phải đăng nhập để gửi phản hồi.