Nhưng dù bạn đã tậu thấy, hay chưa tậu thấy 1 ái tình như thế, những tâm can gửi trong câu chuyện nhỏ dưới đây có nhẽ đều sẽ mang thêm cho bạn chút cảm hứng để giữ giàng ái tình của chính mình.
Khi con bồ thương nhau thực thụ, họ sẵn sàng đặt lợi ích của người kia lên trước lợi ích của chính mình trong bất kỳ tình cảnh nào. Tại lễ cưới, những người theo Thiên Chúa Giáo luôn tình nguyện hứa hẹn trước Chúa tôn kính của họ rằng, trong bất cứ tình cảnh nào “khi ốm đau hay lúc không phờ phạc hay bơ phờ”, “khi thịnh vượng hay lúc gian khó”, họ sẽ đều ở bên nhau, trao cho nhau ái tình cùng sự tôn trọng. Vậy khiến cho cho thế nào để vun đắp được 1 ái tình thực thụ?
Đôi vợ chồng già đã sống cùng nhau suốt cuộc thế, người chồng 96 tuổi và người vợ 93 tuổi, trong câu chuyện dưới đây là có nhẽ chính là 1 ái tình như thế. Câu chuyện này được đăng ở trang Facebook “Love What Matters”, và đã chóng vánh được lan truyền trên các mạng xã hội. Có lẽ khi nhìn ngắm bức ảnh và biết được câu chuyện của họ, bạn sẽ giải thích được sức lan tỏa của nó và tư vấn được cho chính mình nghi vấn, ái tình thực thụ được tạo nên như thế nào.
![]() |
Câu chuyện ái tình qua chỉ 1 bức ảnh, nhưng đủ khiến cho nhiều trái tim rung động (Ảnh dẫn qua Little Things) |
Người đăng lại bức ảnh san sẻ: “Khi tôi đang ngồi ăn bánh ở nhà hàng Wendy, tôi liếc mắt nhìn qua đôi vợ chồng lớn tuổi này và nghĩ “thật ngọt ngào“. Rồi tiếp diễn ăn. Nhưng khi tôi nhìn lại, tôi thấy người đàn ông này đang bón cho vợ ăn. Tôi thầm nghĩ: Cả cuộc thế, tôi vẫn luôn ước ao tậu được 1 ái tình như thế. Ông lão đứng dậy quét dọn đồ ăn và tôi đã chẳng thể kìm được sự tò mò của mình. Tiến lại gần họ, tôi lịch sự hỏi thăm ông bà đã cưới nhau được bao lâu.
Ông lão nhìn tôi, hóm hỉnh bảo tôi đoán xem ông bao lăm tuổi và nhắn nhủ rằng đừng đoán tuổi của ông bà quá rẻ. Sau 1 hồi phỏng đoán, ông đề cập với tôi ông đã 96 tuổi và vợ ông 93 tuổi, bà bị chứng mất trí, bà không còn nhớ gì nữa, ngay cả chính ông. Và tối nay là đêm hò hẹn của họ. Đến tháng sáu, họ sẽ kỷ niệm 75 năm ngày cưới, đôi mắt tiên tổn chứa hẹn 1 niềm hạnh phúc nhẹ nhõm khi bật mí điều lý tưởng này với tôi.“
![]() |
Người đàn ông 96 tuổi vẫn hò hẹn cùng với người vợ 93 tuổi của mình mỗi tối, để được kỹ càng đút từng chút thức ăn cho bà (Ảnh dẫn qua Little Things) |
Đi cùng người sống cùng nhau tới đầu bạc răng long cho đến hết con con đường hẳn là 1 trong những điều huy hoàng nhất mà con người có thể kiêu hãnh. Không phải để có thể khiến cho cho những đám cưới bạc, đám cưới vàng mà người ta có thể sống bên nhau, học cách hài lòng gần như những tốt đẹp và chưa tốt đẹp trong con người nhau. Mà đó là vì, không có hạnh phúc nào đáng giá hơn việc có thể vì người khác mà mở mang tấm lòng bao dong, trái tim yêu thương của chính mình.
![]() |
Tình yêu thực thụ được tạo nên như thế nào? (Ảnh mình họa dẫn qua elitedaily) |
Chia sẻ 1 ái tình và mối liên kết sâu sắc lớn lên cùng năm tháng là 1 điều thực thụ đẹp đẽ và đáng trân trọng. Bởi sự lớn lên ấy đánh dấu chặng con đường dài mặc cả hai cùng nhau vượt qua, những hạnh phúc mà họ cùng nhau san sẻ, những hoạn nạn mà họ cùng gánh vác. Người phương Đông hay kể đến chữ Nhẫn trong mọi mối quan hệ. Nhưng có nhẽ, giả sử cặp vợ chồng nào cũng có thể giữ được sự Nhẫn nhịn trong trái tim, cho người kia 1 thời cơ để trông thấy và trân quý chặng con đường hai người đã đi qua, thì có nhẽ không giông bão não có thể khiến cho họ rời xa nhau. Giống như cụ lão 96 tuổi trong câu chuyện này, dù biết bà sẽ không bao giờ lấy lại những kí ức của mình, nhưng ông vẫn tiếp diễn đối đãi với bà như thể bà chưa hề có những khoảng trống trong tâm tưởng.
Từ khi câu chuyện được san sẻ, đã có gần 140.000 bồ thích, và hơn 27.000 lượt san sẻ trên Facebook. Được truyền cảm hứng từ câu chuyện ái tình khôn cùng giản dị này, mọi người khởi đầu linh động hơn và khởi đầu san sẻ những câu chuyện của riêng họ. Một người đàn bà viết: “Ông tôi đã coi sóc bà rất lâu sau khi bà quên mất ông là ai; tuy vậy, không ai khác cho bà ăn được. Đâu đó trong trái tim bà biết ông là ai”. Bình luận này có khiến cho bạn trông thấy, thẳm sâu bên trong mỗi người, vẫn còn 1 điều gì đó còn mạnh mẽ hơn cả những kí ức. Chúng ta hay nhầm tưởng rằng trị giá của 1 mối quan hệ nằm ở những kỉ niệm đẹp mà họ cùng ta tạo nên.
Nhưng nhờ những câu chuyện như của những cặp vợ chồng lớn tuổi này, tôi và mọi người mới cảm nhận được rõ hơn, không phải kí ức mà tôi và mọi người lưu giữ, mà chính là phần biết nằm trong mỗi trái tim, nó vô hình trong con mắt người, nhưng nó mạnh mẽ hơn gần như. Bởi có nhẽ, đó là kho báu cất chứa hẹn những điều tốt đẹp nhất mà tôi và mọi người trực tiếp cảm nhận được từ toàn cầu, lưu cất ở đó mãi mãi. Và phần biết đó đã giúp những người đàn bà đã mất đi trí tưởng này luôn cảm nhận được trọn vẹn ái tình mà người sống cùng nhau tới đầu bạc răng long dành cho họ, để rồi họ “trông thấy” được người kia bằng 1 cách hoàn toàn khác mà tôi và mọi người chưa thể giải thích, lên con đường từ sâu trong tâm khảm.
Một người đàn bà khác san sẻ: “Câu chuyện này kể tôi nhớ đến mẹ mình. Tôi đã coi sóc bà trong ba năm trước khi bà mất vì bệnh mất trí và suy tim hai năm trước đó. Cho dù cha mẹ đã ly dị sau khi cưới nhau 30 năm, bố tôi vẫn đến để giúp tôi coi sóc mẹ. Ông đã yêu bà từ khi 19 tuổi và không bao giờ hết yêu bà”. Lần này, chính sự bao dong đã góp phần rất lớn để khiến cho cho nên 1 ái tình đẹp. 30 năm không chung sống, nhưng với 1 tâm niệm tình thật, muốn người kia cảm nhận được rằng họ vẫn được yêu thương, người đàn ông vẫn sẵn sàng gạt bỏ đi mọi nghĩ suy cho tự thân, nghĩ suy về những lỗi lầm của người còn lại, mà dành cho họ sự coi sóc, quan tâm vô bờ…
![]() |
Cùng nhau đi tới cuối con con đường… (Ảnh dẫn qua Little Things) |
Ngắm nhìn những người già sóng đôi trên xã, nhìn ngắm những bàn tay nhăn nheo nhẹ nắm vào nhau đầy trân trọng, những ánh mắt không còn sự âu yếm của thời thanh xuân, nhưng tràn trề đầy lòng hàm ơn, niềm hạnh phúc khi còn được trông thấy nhau, được ở cạnh nhau của các cụ già, có nhẽ ai trong tôi và mọi người cũng đều cảm thấy có nhẽ giả sử rèn được cho trái tim sự Nhẫn nhịn và tập được cho tấm lòng mình được sự Bao dung, tôi và mọi người sẽ luôn có thể tự tín nắm tay người sống cùng nhau tới đầu bạc răng long của mình, đi cho tới cuối con con đường.
ĐKN (t/h)
Trả lời